- Sáng tác mới
Sáng nay, trời trong veo. Mở mắt ra là thấy nắng nhẹ lướt trên tán cau ngoài hiên. Ở quê, thời gian như bước chậm lại, nắng cũng chẳng gắt, mỗi tia nắng ghé qua mái hiên đều dịu dàng như một cái vuốt ve của mẹ, gió cũng chẳng cần vội, chẳng cần ồn ào, chỉ khe khẽ thở, đủ làm lay động tàu lá chuối,...
Trời trong xanh ,xanh đến lạ lùng tháp Ép Phen (Eiffel) in hình trên đó dòng Sông Sen (Saine) uốn mình dạo phố Nhà Thờ Đức Bà chuông điểm ngân nga Ánh sáng Kinh kỳ huyền ảo như mơ...
Tháng trước, nhân lúc cả nước bàn chuyện sáp nhập tỉnh, nó viết lại vài kỉ niệm về Mẹ và Quê hương, về ngôi nhà ngói 3 gian có chiếc sân dài, rộng; về ngõ nhỏ có cây si già, rễ chìm, rễ nổi, dây tơ xõa xuống như mớ tóc dài, xoăn xù chằng chịt qua năm tháng, về giấc mơ nó gặp tai nạn ngã bật ngửa,...
Ngày xưa từ lâu lắm Lâu lắm xửa xưa rồi Có người đàn bà góa Nuôi con trai mồ côi. Người mẹ chiều con lắm Con lêu lổng chơi bời Mẹ đêm ngày khuyên bảo Mà con không nghe lời....
Có người chuyên bưng trống Người làng gọi ông Tam Trống lớn rồi trống nhỏ Ông cứ cặm cụi làm. Khi làm được kha khá Ông gánh vào các làng Mời mọi người mua trống Trống tôi kêu rất vang....
Đời Lý vùng Thanh Hóa Có mẹ con ông Bơng Nhà ở gần núi nhỏ Núi này tên “Băng – Sơn”. Nghe kể ngày còn trẻ Vào rừng đào củ mài Thấy dấu chân to, lạ Bà ướm mà mang thai....
Chim Sẻ bé bỏng nhất Mẹ dạy bảo mọi điều Dạy tập bay tập nhảy Ôi người mẹ đáng yêu. Sẻ luyện tập chăm chỉ Và tiến bộ rất nhanh
Bắt sâu trong kẽ lá Và học kỹ chuyền cành....
Ngày xưa từ lâu lắm Lâu lắm xửa xưa rồi Có người đàn bà góa Nuôi con trai mồ côi. Người mẹ chiều con lắm Con lêu lổng chơi bời
Mẹ đêm ngày khuyên bảo Mà con không nghe lời....
Mẹ trao con chút tình Ngọt mùi quê lúa chín Những chiều quê bịn rịn Tím hoàng hôn bên sông Mẹ gửi con nắng đông Hồng tươi trên mái bếp Khói quyện thơm cơm nếp Tinh khôi giọt sương đầu...
Xưa, thật là xưa lắm Bốn nàng Tiên Nữ Hoàng Xuân qua thì Hạ đến Thu tàn thì Đông sang. Mỗi nàng một cung điện Ở trên ngọn núi cao Mỗi khi mùa mình đến Thì mở cửa đón chào!...
Trâu nghe, hiểu Người nói Người nói, hiểu tiếng Trâu Nên giữa Người và vật Rất là gần gũi nhau. Và cũng vì như thế Khổ mấy gã mục đồng Phải nuôi Trâu no đủ Và tắm rửa sạch bong....
Ta từ cổ tích bước ra Nhìn trăng trăng sáng nhìn hoa,hoa cười. Nhìn đâu cũng thấy rạng ngời Nhìn người người thật tuyệt vời trong ta...
Hay đâu có lúc trăng tà...
Đến nhà thầy đồ học Ngày nào cũng phải qua Chỗ con chó đá đứng Mà chuyện này xảy ra. Thấy chó đuôi vẫy tít Cậu mới hỏi rằng là
Học trò qua không ít Sao chỉ mừng mình ta?...
Chẳng có gì đâu khi kể chuyện làng tôi Nó trăn trở như điều chưa nói hết Làng tôi dài xanh như mái tóc Ô trời hồng nghiêng tán đỡ mây che Cửa làng thưa, nắng sớm chảy ngập hè Ngọn gió thở bay la đà khóm trúc...
Đường con người đi vốn tốt lành. So với từ "vĩnh viễn", nói "dài lâu" nghe vẫn tình hơn. "Dài lâu" đó dù chưa biết là dài bao nhiêu. Nhưng chắc chắn, nó gói gọn hết đời của ta....
Có một ông thương lái Xách tay nải rõ to Vào quán xin ngủ trọ Chủ quán trọ - ma cô. Vừa làm cơm cho khách Mụ chủ nghĩ lung tung
Cái tay nải to thế Nhiều của cải không chừng....
Xem ra cổ tích cũng nhầm Lý Thông sét đánh tử vong, phải rồi Mẹ Lý thoát dấu bôi vôi Đẻ Em Lý nữa khổ đời Thạch Sanh Nếu Mẹ Lý chết cùng lần...
Con đi rồi Mẹ bỗng ngồi Trong nỗi nhớ Và nỗi buồn chợt nguyên hình không trốn nữa. con đi rồi Gió vẫn còn Níu cửa Và tiếng cười vỡ vụn ở sau gương....
Cái lạnh cuối năm giấu mình trong màu xanh dịu nhẹ. Ông mặt trời xa vời vợi phớt một sắc vàng trong suốt lên những cành cây khẳng khiu đã đóng mình ngủ đông. Những thân sồi cũ kỹ nâu thẫm hay những hàng bạch dương trắng bóc kiêu sa, tất cả đều trơ trụi. Mùa đông xứ Âu....
Tên bác là Vạn Lịch Có thuyền buôn rất giàu Mọi cửa sông cửa biển Đã từng dò nông sâu. Buôn to và bán lớn Đi vạn thủy thiên sơn
Nhưng lại rất hà khắc Với cả vợ và con....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!