- Sáng tác mới
Đông về rồi có lạnh lắm không em? Con đường xưa giờ chỉ còn một nửa. Em còn đi trên con đường ấy nữa? Nhớ hái giùm anh chùm hoa sữa cuối mùa thu....
Lang thang vào mạng, nhặt được một điều ước từ một cô Tấm ngoan hiền của Nhà Búp: “Nhân ngày 20/10, con xin có một điều ước: nếu có kiếp sau, xin đừng bắt con làm phụ nữ Việt Nam, con không muốn lúc nào cũng phải vai cõng Anh hùng, tay ôm Bất khuất, 365 ngày Trung hậu với Đảm đang ạ”!...
Chắc gì sau những cơn giông Cây lúa khát cuối cánh đồng có mưa? Chắc gì cây của mùa xưa Vẫn xanh tươi ở vườn trưa, nắng nhiều?...
Tôi giờ đã khác tôi xưa Đôi khi hoang tưởng mình chưa chạm già Trái mãng cầu gọi quả na Tháng hai âm tới có là ba dương...
Em đưa mùa thu đi đâu Mà sóng mắt chiều lơi tím thế Lòng tôi… cơn gió mùa đa đoan cả nể Đem chênh chao níu giữ mái xuân thì. Chẳng riêng gì một cánh thiên di Đón bước trăng vỗ về lối cỏ Sen khép vụ gửi tình hương ở trọ Cốm đằm mùa ngọt nếp ủ lời thơm....
Cái ngày xưa bé tí ty Trò chơi đám trẻ Chi chi Chành chành Ngón tay đua rút thật nhanh Chỉ còn một ngón tay anh nắm vào Em thua nước mắt trực trào...
Có vị hoàng đế nọ muốn ban trọng ân cho vị cận thần của mình. Một hôm, nhà vua cho gọi vị cận thần đó tới và nói: “Ngươi hãy phóng ngựa đi, nơi nào ngươi dừng lại thì khoảng đất đó sẽ là của ngươi”....
Ấn tượng thật khó quên: “Bùi Đại Dũng, một Tiến sĩ Kinh tế - Nhà ngoại giao - Người thầy giảng dạy ở một trường Đại học quốc gia, với hai lần đóng góp vào diễn đàn “Ra mắt sách” của “Nhóm Văn Búp” bằng tham luận, với phương pháp cảm nhận, phẩm bình, mổ xẻ văn chương khá tinh tế, lý thú.”...
Ánh chiều loang vai áo Rừng dội vang tiếng sáo Duyên trao nhau điều gì Hẹn chờ pi pò pi… Gót chân rừng thức dậy Mồ hôi bò gấu váy...
Đầu thu nắng nuông gió Giữa thu mây buông mưa Chỉ cuối thu không có Mắt đen em nhìn anh Tình thu thôi nhung nhớ Tóc thu vò rối mơ Duyên thu tàn duyên nợ...
Ngày nọ, khi các đệ tử khất thực trở về, đức Phật Thích Ca có hỏi các đệ tử: “Này các đệ tử! Các người hàng ngày vất vả mang bát khất thực là vì điều gì?”....
Mở mắt, vẫn vầng trăng thuở ấy, Kém ngây thơ, kém sáng, thêm quầng... Gió mùa Đông, Mùa Đông nào trên ấy? Mây lạnh về, Em đắp mấy tấm chăn?...
Chợ tình năm họp một phiên Không tiền ai vẫn dư tình đấy anh Người từ Quản Bạ người sang Em xuôi từ nẻo Đồng Văn em về...
Rèn này không phải chỉ để rèn người, mà rèn cả bản thân mình. Có 5 bậc, mỗi bậc rèn một số nết của bản thân....
Rồi đến một ngày bạn sẽ nhận ra lương thiện khó hơn là thông minh.Vì thông minh là một dạng bẩm sinh, còn lương thiện là một dạng lựa chọn...
Vào thời vua Minh Thế Tông, ở Giang Tây có một người làm nghề dạy học, họ Du, tên là Đô. Người này học rộng nhiều tài, năm 18 tuổi đã thi đỗ tú tài. Thấy nhà mình nghèo quá, anh bèn cùng với mấy người bạn cùng nhau mở lớp dạy học....
Aspirin là một loại thuốc thường có trong tủ thuốc gia đình, được dùng làm giảm đau, hạ sốt, giảm đông máu phòng bệnh tim mạch, trụy tim. Ngoài công dụng dược lý, nó còn có nhiều công dụng khác....
Ông tôi dạy cộng, dạy trừ Dạy nhân chia với chép thơ thuộc lòng Chúng tôi tập võ, luyện công Ông đưa đến lớp, rồi ông đón về...
Những lá thư của cha Viết từ hồi năm 67 Lá thư đã cũ, hoen vàng. Nhưng tình yêu của cha vẫn còn nguyên, mới mẻ! Cha gửi về cho mẹ, vượt đường xa....
Nhớ ngày đi sơ tán Mình thích chơi chọi gà! Hai lớp cùng chung lán Một lối hào chạy ra... Ngồi học nghe tiếng súng Ai nấy đều giật mình!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!