- Sáng tác mới
Tóc em Quên nghe gió thổi Ngân rung tiếng hát của trời Khúc nhạc ùa ra từ đất Thanh âm dập dìu lứa đôi Tay anh Không nghe thác nói...
Theo em về với Hội Lim Vin câu quan họ để tìm đến nhau. Mùa xuân gửi gió về đâu Kìa quan họ sắp qua cầu đấy thôi. Trầu têm cánh phượng em mời...
Đàn ông Nằm nhớ đàn bà Nắng hè Đè bóng trăng già Trăng non Đàn bà Ngồi đợi đàn ông Bập bùng bếp lửa Dù không thấy người...
Bao giờ Anh gặp được em Nợ duyên hôm ấy Ban đêm hóa ngày Bao nhiêu kẻ Bị đọa đày Trong ngục tối Ngỡ mình bay giữa đời...
”Mồng tám tháng ba Em ra thăm vườn …“ Câu hát ngân nga Hát tặng cô thời nhỏ Vẫn còn ngân… chân nhún, múa mềm Em nhớ cô, nhớ mẹ, nhớ bạn hiền...
Khắc khoải Anh ơi Em nhớ lắm! Em biết thừa Anh cũng đang nhớ em Em nhớ Anh cười, bàn tay ấm nắng Em biết Anh ngồi miệng chát đắng vắng em...
Bao năm rồi tôi không gặp bạn? Đôi mắt nào vẫn tròn lung linh sáng Chiếc răng khểnh, nụ cười tươi duyên dáng Sóng xô về, nỗi nhớ mênh mang. Tuổi thơ nào mình đến lớp dênh dang Con đường làng, tre xanh, đất trắng Nắng thu vàng, thơm như thị chín...
Lẽ nào Xuân đang còn phơi phới mưa bay bay chim ríu rít trên cành lại lẫn tiếng đạn bom tội lỗi khói chiến trường mờ khoảng trời xanh...
- Có ai về điểm trường đoàn 778 thì ra xe nào! Người lái xe mặc quân phục gọi to. - Dạ có! Cho em quá giang với ạ! Từ quán tạp hóa ven đường, cô gái lật đật xách giỏ và lỉnh kỉnh hàng hóa hướng...
Hầu như cặp đôi nào lấy nhau cũng xem ngày, xem tuổi và nhiều trong số họ vẫn ly hôn, hoặc mất vợ hoặc chồng. Hầu như nhà nào trước khi xây cũng xem ngày, và cúng thổ công thổ địa, điều chỉnh phong thủy, nhưng trong nhà vẫn có việc xấu xảy ra, thậm chí là hoạ vô đơn chí....
Đến Xuân nữa rồi sao em én vờn mây,trăng hé nở bên thềm tuổi thiên nhiên cứ quay vòng lột xác rữa Đông tàn lại bát ngát Xuân xanh mình đâu còn những ánh mắt long lanh...
Mình sống ở Beijing gần trọn một mùa đông. Chưa bao giờ có một mùa đông xa nhà và lạnh như thế. Trời lúc nào cũng xám ngắt. Xung quanh toàn băng tuyết. Xa nhà khi đã có tuổi. Trời càng lạnh ta lại càng nhớ nhà....
Dọc con đường dẫn vào khu ký túc xá có hai hàng cây nhiều nhánh còn non. Cây rụng sạch lá từ bao giờ. Mọi người nghi hoặc không biết là cây gì. Lá là khuôn mặt của cây. Rụng hết lá nghĩa là cây không còn mặt. Không có mặt thì biết là ai....
Biển không hát nữa đâu Ngày mai mình xa cách Sóng như là cuốn sách Tần ngần chẳng sang trang Em ơi có biết chăng...
Khóm lan nhà tôi đã cố gắng tồn tại sự sống của nó được ba năm. Người ta bảo đây là loại lan được nhân giống trong phòng thí nghiệm nên khó thích nghi với môi trường thay đổi, tuổi thọ không được là bao; không sánh được với giống lan rừng, loài lan tự nhiên, hoang dã, sức đề kháng rất đáng nể....
Buổi sáng. Chúng mình đi quanh khu ký túc xá. Trời lạnh ngắt. Khu vườn trường mênh mông. Cây trơ cành. Khi tới khu hồ rộng tất cả đều bất ngờ vì đêm qua hồ đã đóng băng....
Mẹ sinh con phận gái Má hồng môi bé xinh Chúng mình cùng làm bạn Từ những sớm bình minh . Khi mẹ đau khổ nhất Bố con tưởng không qua Con vẫn luôn tin tưởng Động viên mẹ nhất nhà....
Về đi em, đi về phía trời xa Ở nơi ấy có mái nhà đang đợi Ở nơi ấy giữa hương đồng gió nội Em lại rạng ngời như ngày tuổi thanh xuân. Về đi em quên hết chuyện chúng mình...
Đàn ông Nằm nhớ đàn bà Nắng hè Đè bóng trăng già trăng non Đàn bà Ngồi đợi đàn ông Bập bùng bếp lửa Dù không thấy người...
Còn gì sướng vui hơn Khi gặp lại người thương Đông rét mướt Lá lòng xanh lộc biếc Gió vẫn lạnh Giờ gió thành thân thiết Gió ôm chúng mình Như một chiếc chăn chung...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!