- Sáng tác mới
Anh đi tìm em Giữa Đông Hưng lúa xanh thì con gái. Cứ lấn quấn, cứ đắm say, mê mải Sương mờ giăng ngăn cả lối anh về. Đến Đông Hưng bao mong ước bộn bề Về Đông Các hội vui đêm rối nước,...
Một là thích nói linh tinh Chính trị thời sự tình hình đông tây. Hai là ngất ngất ngây ngây Ngơ ngơ ngẩn ngẩn suốt ngày mần thơ. Ba là vẩn vẩn vơ vơ...
Vui buồn mấy rồi cũng qua đi Ta trở lại với nhịp đời thong thả Tự mỉm cười khi vượt qua vất vả Và vui hơn sau những cuộc vui! Kỷ niệm dầy lên dù tháng năm trôi...
Lang thang phố ban trưa Đếm lá vàng rơi rụng Phượng rực trời, và màu tím bằng lăng. Xao xác thời gian giọt nắng rơi vàng. Gợi nhớ hè xưa... góc quê nghèo trưa vắng!!...
À ơi bao chuyện trên đời kể ra có đến tháng Mười chả xong Bắt đầu từ thuở lọt lòng Ị tè bừa bãi vào lòng mẹ cha Thế rồi bập bẹ lên ba...
Lần đầu tiên gặp em Ở Đại học Nông nghiệp Cây vườn trường xanh biếc Nắng sân trường vàng mơ Hồ thu như tình cờ Lim dim đôi mắt ngọc Hàng dừa thả sóng tóc...
Sáu chục năm rồi,Tám Nhô ơi Thì ra đã quá nửa đời người Đứa còn đứa đã đi xa trước Vèo vèo năm tháng cứ thế trôi Sáu chục năm rồi, Tám Nhô ơi Những chuyện ngày xưa vẫn hổi hồi Mặt mũi áo quần nheo nhếch quá Đến trường bụng đói ục ùng sôi...
Vậy là đã 40 năm ngày rời xa Trường cấp III chuyên Phan Bội Châu (Nghệ Tĩnh) thân thương. Chưa được gặp lại thầy cô, bạn bè như mong ước nên đành nhớ và ghi lại vài câu chuyện ngày xưa ấy…...
Mưa buồn cùng chén rượu cay, Sao lòng muốn uống cho say thật nhiều! Chuyện tình mãi mãi cô liêu? Dẫu tim muốn nói bao điều với em......
Năm xưa đan áo tặng người Tay đan lòng nhớ, người thời biết không Hỏi Thuyền còn nhớ Bến sông Hỏi Xuân còn nhớ mùa Đông năm nào...
Năm xưa đan áo tặng người Tay đan lòng nhớ, người thời biết không Hỏi Thuyền còn nhớ Bến sông Hỏi Xuân còn nhớ mùa Đông năm nào...
Mẹ từ ngoài vườn về Hương cau đầy mái tóc Tần ngần tay con nhặt Hoa cau vương mái đầu Bà kể chuyện dưới trăng Hương cau thơm lời nói Miếng trầu như ấm lại Trong câu chuyện ngày xưa...
Con có nghe Tiếng sóng vỗ về như những lời ru Biển luôn hát những lời riêng của biển Biển sẽ thẫm một màu biền biệt Khi có buồm ra đi mà chẳng trở về....
Bà nội tôi 94 tuổi, móm mém chẳng còn cái răng nào nhưng vẫn ăn được bánh đa, mỗi ngày vẫn chăm mấy đứa chắt, đi bộ giữ sức khoẻ và đặc biệt rất minh mẫn. Mỗi mùa đông, Bà nội vẫn vận cái áo len và cái khăn nhung tôi mua tặng 15 năm về trước. Bà nội vẫn thích giản dị vậy thôi....
Cứ mỗi dịp giáp Tết, thời tiết hanh khô, người ta lại nhắc nhau về việc việc cảnh giác đạo tặc, đề phòng củi lửa. Nghe nói, ngày xưa, dịp này mõ làng lại đi khắp làng vào buổi tối để gõ mõ chiềng làng: "tiết trời hanh khô, đề phòng củi lửa, tháng củ mật, cẩn thận kẻ gian"....
Tính bà tôi vẫn thế, lúc nào cũng hiền hậu và thường kể chuyện ngày xưa cho bọn tôi nghe. Từ ngày về với bà, tôi được biết thêm bao nhiêu chuyện, có chuyện chỉ riêng bà biết thôi. Bà bảo ngày còn trẻ, tóc bà dài và xanh lắm phải quấn lên mấy vòng khăn mới hết, cả làng ai cũng khen, thế mà bây giờ......
Tám mươi năm trước, ở một miền quê ven sông trà, có hai bông “hoa chanh” cùng một cuống, giống nhau như hai giọt nước, tỏa hương sắc trong vườn nhà một phú nông giàu có mà người mẹ là cô gái họ Đào – một dòng họ có những người phụ nữ nổi tiếng thông minh, giỏi giang và phát đường “quan lộ” trong......
Lan đứng tần ngần trước cổng trường. Một bạn, hai bạn…những đứa bạn cuối cùng, chậm trễ nhất đã vào trường. Cánh cổng từ từ đóng lại. Lan định kêu lên: “Chú ơi! Chờ cháu với”… nhưng lại thôi. Nó đứng một hồi lâu nữa. Tiếng trống trường vào tiết...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!