- Sáng tác mới
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Những người yêu thơ, nhiều người biết đến thi nhân dị nhân Văn Thùy. Quê ông ở Hưng Yên nhưng vì say thơ, ông trôi dạt bất cứ phương nào, miễn là được dãi bày niềm đam mê của mình...
Những ngày đầu giải phóng, đơn vị Hoan được giao công tác quân quản. Lúc này tình hình rất lộn xộn. Cướp nổi lên. Đời sống của nhiều khu vực bất an. Phải nhanh chóng ổn định tình hình để người dân sớm yên ổn làm ăn....
Chuyện bạn muốn giữ kín Thì đừng nói cho ai Bởi vì mọi câu chuyện Dễ tai truyền qua tai... Còn chuyện nào bạn muốn Ai tung tin thật xa...
Khi nói về ẩm thực thì ta, nếu thấy ngon thì khen ngon, nếu thấy không ngon thì nói "không hợp khẩu vị". Ẩm thực thì chỉ có ngon và không hợp khẩu vị, không có ẩm thực không ngon,...
Hầu như cặp đôi nào lấy nhau cũng xem ngày, xem tuổi và nhiều trong số họ vẫn ly hôn, hoặc mất vợ hoặc chồng. Hầu như nhà nào trước khi xây cũng xem ngày, và cúng thổ công thổ địa, điều chỉnh phong thủy, nhưng trong nhà vẫn có việc xấu xảy ra, thậm chí là hoạ vô đơn chí....
Con vẫn biết góc đồi hoang ngày xưa không còn nữa, những vui buồn một thuở nhạt nhòa theo cánh thời gian. Mùa xuân sang lộc trời lá nõn, bánh chưng xanh, hoa đào phớt, nếp thời gian trên khóe mắt mẹ rưng rưng....
Một hài nhi hỏi Chúa: "Ngày mai Ngài gửi con Xuống ở dưới trần gian Con làm sao sống nổi?" ..." Con bé bỏng rất tội Và bất lực thế này..."...
Chơi hoa từ lúc chưa xuân Nụ còn chúm chím vài tuần cuối đông Trên cành đã nở vài bông Để dịu bớt nỗi chờ mong xuân về...
Xót mình phận mỏng lá dong nước sôi chẳng quản lá không được gì Chắt chiu nắng gió vườn quê gom diệp lục nhuộm Xuân thì, cũng quên Chỉ là thân cỏ yếu mềm cả năm dễ có ai tìm lá dong ?...
Ngày xưa, khi còn tuổi cắp sách, mong muốn lớn nhất mỗi dịp nghỉ hè là về 2 quê nội ngoại! Quê nội và quê ngoại cách nhau một con sông. Sông hiền hoà và thật nhiều tôm cá. Chiều chiều, theo lũ em con cậu, con chú và lũ cháu con anh chị họ,...
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng....
Phút giây đầu gặp gỡ Tình như đã nghiêng trao Yêu thương từ ánh mắt Vào trong giấc thì thào Hai con tim nhung nhớ Lạc vào giữa vần thơ...
Em mệt rồi, muốn tìm bờ vai dựa Tấm lưng trần vợi bớt cô đơn Em mệt rồi, không muốn nghĩ thiệt hơn Đời vô thường, sống yêu thương còn chưa đủ Em mệt rồi, đêm dài em muốn ngủ...
Mình sinh vào ngày 9 tháng 11. Gần cuối năm. Cứ giỗ bố được hơn một tháng là sinh nhật của mình. Bố hy sinh khi mình còn trong bụng mẹ, mẹ bảo con quẫy đạp đòi ra ghê lắm....
Ngày 18/11/1982, gã cùng mọi người gặp nhau trong buổi tựu trường! Lạ lẫm, bỡ ngỡ của những kẻ nhà quê, học một buổi ra đồng một buổi móng chân vẫn còn vàng do ngấm phèn chua....
“Trăng vào cửa sổ đòi thơ” Con thì ăn vạ cơm chờ chưa sôi. Cơ quan sắp tổng kết rồi, Vừa thi công chức, đứng ngồi không yên. Em cưới, mượn chị ít tiền,...
Đêm khuya ra sân thượng, Vẫn vàng trăng dãi dầu, Mờ mờ trời hư ảo, Đông về chút hanh hao. Sài Gòn chưa chợt giấc, Tịnh không mọi lao xao, Nỗi niềm chi trăng thức, Khiến lòng này xôn xao?...
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:...
Vẽ tôi trong những giấc mơ Lang thang vô định bến bờ nhân gian Vẽ tôi nơi cõi địa đàng Như bông hoa nở nhẹ nhàng ngát hương Vẽ tôi trong cõi vô thường Mỏng manh kiên định vững vàng bao dung...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!