- Sáng tác mới
Cái đêm anh giã biệt em Đêm đen đến gió cũng đen một màu Trăng không còn tỏ trên đầu Người không kịp thốt một câu ân tình Anh bơi về phía nhà mình...
- Có ai về điểm trường đoàn 778 thì ra xe nào! Người lái xe mặc quân phục gọi to. - Dạ có! Cho em quá giang với ạ! Từ quán tạp hóa ven đường, cô gái lật đật xách giỏ và lỉnh kỉnh hàng hóa hướng...
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
Ngày mưa gió hay lòng giông gió Câu thơ nào vừa rét mướt ngày đông Những trải lòng không dễ gọi thành tên Hoa vẫn thắm bên cạnh người cười gượng. Những ồn ào vui hơn tưởng tượng Đong đếm làm chi, buồn lại thêm buồn Những thương nhớ đi qua mùa da diết...
Người ta thường nói con gái xứ đạo thường có đôi mắt đẹp. Đọc nhiều bài văn rồi đi nhiều nơi làm Gã cũng lờ mờ nghĩ có lẽ đúng . Mà đúng thế thật. Mùa đông năm gã học năm thứ hai ở trường Y,...
Em làm câu LỤC bước ra Anh làm câu BÁT dò ba gầm trời Cái vung úp phải cái nồi Chả thơm kẹp giữa nắm xôi thơm lừng...
Mấy kiếp rồi Anh đi tìm bình yên Cùng nắng lửa, gió giông, bão tố Giữa xa xót, bồi hồi, thương nhớ Chỉ còn em Là chốn chưa đặt tên Quá nửa đời Em đi tìm tri âm Tìm tri kỉ...
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Có bao giờ lỡ hẹn đâu Ngàn năm, xuân vẫn giữ câu hẹn hò Em yêu anh để em chờ Yêu mùa xuân để ước mơ bao điều Mùa xuân - hẳn khát khao nhiều Để bao cánh én bay theo chớp ngày...
Em hát cho anh nghe Bản tình ca dang dở Trên cao nguyên đất đỏ Trắng xóa hoa cà phê Anh - Người lính xa quê Mang chiếc vòng cầu hôn Đem ra tiền tuyến lớn...
Tôi đã đọc nhiều trường ca, cũng đọc một số bài phê bình trường ca; nhưng viết về thể loại này thì đây là lần đầu tiên. Âu cũng do duyên, khi bạn bè vừa động viên vừa thúc giục. Lại nhẩm câu thần chú: cái gì chả có lần đầu tiên!...
Muốn biết ai chiến thắng Chỉ cần gặp các bà, Có con em tử trận. Đáp án rõ thôi mà... Đó nỗi đau quặn thắt Năm tháng chẳng phôi pha Đó những dòng nước mắt Chảy vào lòng xót xa......
Anh nhớ về em, chiều biển vắng Tĩnh lặng trong lòng, thấy xót xa Hờn dỗi em đi, không từ giã Biển buồn vắng lặng, sóng không dâng Ngồi buồn, góp nhặt những bâng khuâng...
Cái đêm anh giã biệt em Đêm đen đến gió cũng đen một màu Trăng không còn tỏ trên đầu Người không kịp thốt một câu ân tình...
Ngày mưa gió hay lòng giông gió Câu thơ nào vừa tím tái ngày đông Những nỗi buồn không thể gọi thành tên Hoa vẫn thắm bên cạnh người cười gượng....
Trong những năm tháng học trò, tôi và bao bạn bè thuộc nằm lòng câu thơ của nhà thơ Bảo Định Giang: “Tháp Mười đẹp nhất hoa sen Việt Nam đẹp nhất...
Tôi vào thành phố Hồ Chí Minh dạy học, mới ngày nào còn chân ướt chân ráo, thấm thoắt nay đã tròn ba mươi năm. So với tuổi đời ba trăm năm của mảnh đất bốn mùa xanh cây lá và rực vàng nắng gió này, khoảng thời gian đó...
Đấy là loài hoa đã có tên riêng hoa như nở cho ai chưa một lần gặp biết em mang mười tám mùa thu trẻ nhất mười tám mặt trời xanh về đấy để hẹn chờ mười tám cánh lá non làm thơ mộng ngôi nhà...
Ta quên hoàng hôn tím mờ Ta quên bình minh thơm gió Ta quên ta Để nhớ ta đến lạ Một phần ta em giữ tự bao giờ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!