- Sáng tác mới
Nhận mệnh lệnh tiến vào đánh địch đơn vị trườn lên quanh vành trăng đỉnh dốc đêm chiến trường nghe trời đất bao la Chính trị viên bồi hồi mắt nhìn rất xa đang viết dở bài thơ chiến sĩ chưa viết được lòng nặng đầy suy nghĩ đêm trở trăn sao chấm đỏ trời hoa...
Ta ôm nỗi nhớ mùa đông Ôm mùi rơm cháy trên đồng ngày xưa Ta ôm nỗi nhớ chiều mưa Cơn mưa nặng hạt, ta đưa em về Ta ôm nỗi nhớ triền đê Bạt ngàn hoa cải, bộn bề gió đông...
Uốn cong lọn gió Đông buồn Giang tay đón sợi hoàng hôn cuối ngày Xua đàn nắng đậu lên cây Để ta giặt tấm chăn mây phiêu bồng...
Hạ huyền mờ ảo hư không Trăng gầy lẻ bóng, rượu nồng chiêm bao...
Noel lất phất mưa bay Se se giá buốt bàn tay héo mòn Gió Đông cào cấu cung buồn Mây xơ xác phủ chiều buông tóc mềm Hỏi người còn nhớ hay quên.. Còn quên hay nhớ Noel độ nào Chuyện đêm ký ức lao xao...
Một đời đằm dưới bùn sâu Bàn chân mẹ lội nát nhàu đồng xa Xanh như tóc mẹ chưa già Mạ non vùi dưới sương sa tay gầy Năm còn đây, tháng còn đây...
Trà đã pha rồi hương nhẹ bay Ngọt từng ngụm nhỏ ngát trên tay Gió đông nhè nhẹ nghiêng chiều nắng Xuân sắp tới rồi ta sắp say...
Một lần, tôi được đọc được một bài viết về hoa quỳnh – những bông hoa nở trong đêm, trắng muốt, mùi thơm quyến rũ và “chỉ những ai yêu hoa mới được thưởng thức vẻ đẹp ấy”. Vậy là tôi ao ước có được một cây quỳnh để trồng bên cửa sổ, tưởng tượng vào những buổi tối đầy sao,...
Nắng vàng rười rượi tháng Mười Hai Gió hanh lùa vạt Cỏ May dài Dấu chân trẻ con in đất mịn Long lanh buốt giá cặp mắt nai Năm tháng dấu yêu tuổi thơ tôi Chân trần chúng bạn chạy trên đồi...
Kể từ đó anh bỏ mùa hoa cúc Em chơi vơi thương nhớ cũng xa dần Để mỗi độ gió đông về chợt nhắc Thấm nỗi buồn theo tiếng chuông ngân Kể từ độ người bỏ em đi mất Bướm vườn xưa nay đã theo chồng...
Nhớ hôm ngọn gió đông gầy Chở theo cái rét những ngày đầu xuân Thương người mặc áo tứ thân Ngọt câu quan họ trên sân Xuân Đồng Hội tan mặc áo nâu sồng...
Có gì mà sợ Đông ơi Việc Gió Gió thổi. Việc Trời Trời mưa Việc Trâu Trâu cứ cày bừa Việc Ta Ta vẫn ngẩn ngơ bên Nàng...
Ngày ấy anh đưa em về quê thăm cha mẹ Trời trong veo và nắng vàng như mật Ô tô chạy rần rần rung mặt đất Mùi xăng xe khiến em hồi hộp say Ngõ làng đi như vạch chỉ tay Như tóc em hương chanh, hương bưởi...
gió Đông thăm thẳm vòng quanh núi cây lá trở mình rúng canh khuya vài hạt sao trời rơi thảng thốt vào đêm sương lạnh chuyển giao mùa... vươn tay khép cửa màn nhung nhớ...
So với các bạn bầu trong nhóm Búp thì Trần Thu Huê có lẽ là người có diễm phúc lớn lao khi được theo học “Lớp Búp Trên Cành” lâu nhất, tới những 7 mùa hè, từ lúc khóa học đầu tiên kéo dài 2 tháng hè năm 1976 tới những năm sau này chỉ còn vẻn vẹn 2 tuần....
Vừa mới chớm thu, tiết trời đã khang khác. Nắng vàng hơn và cũng dịu hơn, nhưng dịu dàng hơn cả là những cơn gió. Như vị khách lâu ngày gặp lại, những cơn gió bấc hanh hao, xạc xào trên mái lá khiến người ta nôn nao, thờ thẫn....
“Mưa đền cây, em đấy hiền hòa Gieo cuộc sống, tình yêu và hạnh phúc. Đáp đền cho anh những gì đã mất Để cuộc đời này mãi mãi bắt đầu yêu.” Đó là mấy câu thơ trích trong bài thơ “Mưa đền cây” của một thành viên Nhà Búp đến từ làng vườn Thuận Vy, một cô gái có cái tên rất đẹp, có nụ cười thánh khiết......
Dì thương cháu ở nơi xa có buồn cũng chẳng biết đà cùng ai Một mình bươn chải với đời Dãi mưa dầm nắng, một thời vượt qua....
Rủ nhau về giữa thiên nhiên, Lãng quên cõi tạm ưu phiền suy tư. Lá vàng xao xuyến gọi Thu… Sông Ngân mây xám mịt mù cô liêu!...
Tháng 5 về mang bao cảm xúc, khi những cành phượng nở bung thắp lên trời xanh ngàn đốm lửa. Những tán bằng lăng trổ hoa tím ngát, bản giao hưởng của những chú ve râm ran trên khắp xóm làng....
Tháng 8 này, nhóm chúng tôi - kẻ Bắc, người Nam, dù không hẹn hò trước, nhưng đã được cùng đến với một khu du lịch đầy "hương đồng gió nội" như lời giới thiệu của một người bạn.....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!