- Sáng tác mới
Trăng lẫn vào chiều, thông reo theo mây êm Đà Lạt mờ đi sương giăng mơ hương đêm Đồi e ấp lối mòn hoa dại nở Anh lang thang giấc mơ trên cao nguyên....
Trăng khuya vằng vặc sáng. Gió đàn hây hẩy, xào xạc thổi qua những tàu dừa lấp lánh ánh xanh. Ba Đực bỏ sách xuống, bần thần nhìn ra cửa. Hoang mang, anh chạy lại góc nhà, lấy cây đờn bầu....
Nợ mẹ cha ơn dưỡng dục sinh thành Tình biển lớn nghĩa trời xanh hy vọng Những bước đầu đời chân ta lẫm chẫm Lưng cha còng tóc mẹ phủ mờ sương Nợ nhân gian một kiếp sống vô thường...
Cố lên Chi-a-ki! Đừng khóc! Khi bức họa treo trên tường kia Rực rỡ sắc màu Là thuộc về người vẽ tranh khó nhọc, Thuộc về người chủ nhân đích thực...
Thương yêu ơi! Giờ mình anh đơn lẻ Ở ngoài kia hoa bưởi thơm thật khẽ Em có thấy không, hoa bưởi cũng đang buồn. Mưa dăng dịu dàng từng hạt thật êm Như nỗi đau thấm dần trong ký ức Mưa bụi thôi mà em, có làm ai ướt tóc Mưa bụi thôi, mà nhòe ánh đèn khuya!...
Bữa ấy hoa Xoan đã vào thơ, Xuân muộn, phòng trai vẫn khép hờ... Khách tục đến thềm, rêu xanh không tiếp. Thoáng thoang, muôn muốt, mưa bụi rây......
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
Hồi đầu thị ngạn (tiếng Hán 回頭是岸 tiếng Hàn 회두시안 - Hồi đầu thị ngạn). Ở đây Hồi là trở lại, Đầu là đầu, Thị là là, Ngạn là bờ. Hồi đầu thị ngạn chính là "quay đầu là bờ"...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Em tia chớp Rạch nát sự yên tĩnh đời anh Em Ảo giác, trong mơ Nhưng có thật, trong đời Cần sa của tâm hồn Có khi là tốt Nó thức dậy Những bình minh chết Thức dậy những đớn đau...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Sau tháng năm vất vả Vật lộn với mưu sinh (Nói oai là "sự nghiệp") Ta chỉ muốn an bình... Về hưu chính là lúc Dư dật quỹ thời gian Để có thể tận hưởng...
Ước gì tuổi xanh trở lại Cho ta mơ giấc mơ vàng Ước gì ngày dài bằng tháng Cho ta tham nhũng thời gian...!...
Dễ mấy chục năm rồi ta chẳng được ngắm Trăng, Rằm tháng Giêng, Văn vắt giữa trời xanh, Lồng lộng gió... Xuân liệng vàng dạt xô hoa cỏ Ước gì trở về thời thơ nhỏ Một lá thuyền lau lách ướt sương khuya Một mình ta...
Tình yêu ngày đó của anh Trinh nguyên như thể trời xanh một ngày Ngửa bàn tay, ngửa bàn tay Mộng mơ anh hái tròn đầy tặng em...
Tôi đã khóc khi đọc từng câu chuyện Tình mẹ bao la như biển lớn sông dài Suốt một đời mòn vẹt cả đôi vai Vắt kiệt sữa nuôi tháng ngày hy vọng... Đứa trẻ lớn tràn căng đầy sự sống Bước vào đời nuôi giấc mộng xa hoa...
Có nhà thơ gọi đất nước ta là "Đất nước hình tia chớp", nơi đây đầy giông tố. Mẹ Âu Cơ đã chọn dải đất đó, dải đất hình tia chớp, và chọn đúng vùng "Tâm bão" để sinh ra con Lạc cháu Hồng....
Hương Sầu Riêng thả phấn, Thơm vàng ươm giấc mơ. Có những chú cá nhỏ, Đớp sóng cùng nô đùa .. Hai vợ chồng ngỗng trắng, Trắng phau một góc bờ. Hai chú chó nằm cuộn, Dưới gốc dừa ngu ngơ....
Đến Xuân nữa rồi sao em én vờn mây,trăng hé nở bên thềm tuổi thiên nhiên cứ quay vòng lột xác rữa Đông tàn lại bát ngát Xuân xanh mình đâu còn những ánh mắt long lanh...
Gió ơi gió thổi về đâu..? Chiều rơi vương vãi sắc màu khói lam. Liêu xiêu mấy cánh Đông tàn... Lẫn trong mắt biếc nắng vàng lung linh!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!