- Sáng tác mới
Trăng khuya vằng vặc sáng. Gió đàn hây hẩy, xào xạc thổi qua những tàu dừa lấp lánh ánh xanh. Ba Đực bỏ sách xuống, bần thần nhìn ra cửa. Hoang mang, anh chạy lại góc nhà, lấy cây đờn bầu....
Nhà có hai anh em. Lần ba uống rượu say, chơi trong đám bài, cãi lộn, bị người ta đấm một quả vào mặt, ngã vật vào tường, ai cũng tưởng con bạc ngủ. Đám bạc tan nghe người ta kêu, má kêu xích lô đến đón....
- Có ai về điểm trường đoàn 778 thì ra xe nào! Người lái xe mặc quân phục gọi to. - Dạ có! Cho em quá giang với ạ! Từ quán tạp hóa ven đường, cô gái lật đật xách giỏ và lỉnh kỉnh hàng hóa hướng...
Ngày đầu tiên bước vào thế giới thần tiên - học viết chữ, đánh vần đối với con quả là một thành tích kỳ diệu, nhen lên một cảm xúc khó tả, vừa lạ lẫm ngơ ngác, xen lẫn sợ sệt, nhưng cũng đầy háo hức....
Khóm lan nhà tôi đã cố gắng tồn tại sự sống của nó được ba năm. Người ta bảo đây là loại lan được nhân giống trong phòng thí nghiệm nên khó thích nghi với môi trường thay đổi, tuổi thọ không được là bao; không sánh được với giống lan rừng, loài lan tự nhiên, hoang dã, sức đề kháng rất đáng nể....
Anh còn nhớ hay anh đã quên? Gió vẫn thổi con đường dài hun hút Cứ để em mong nỗi nhớ hao gầy Anh bảo rằng đón em đêm nay...
Em nói rằng em rất thích anh Không tin, anh mới hỏi thật tình Thích anh, thích thật hay cảm tính hoa lá, qua đường, chuyện gió trăng Em nói rằng em rất thích anh Da đồng, chân sắt, mắt chim ưng...
- Có chuyện gì mà mặt mũi ỉu xìu nhăn nhó thế kia, lâu nay bận gì mà giờ mới thấy mặt. Vào đây làm ván cờ rồi nhâm nhi ấm chè Thái tớ vừa mới pha. - Cờ quạt gì đang ấm ức mấy ngày nay rồi đây, cả năm mới có ngày đàn ông mà gặp ngay chuyện xui xẻo....
Một đời sông bị bỏ hoang Không có tiếng cười trẻ nhỏ Một đời ta bị bỏ hoang Duyên thắm mà sao nhạt nợ Niềm vui tuổi thơ như sóng Trẻ con té lấm mặt sông Tình xuân như xây bằng bụi...
Thoảng thấy anh đâu đó Trong những giấc mơ buồn Nụ cười tươi, một thuở Từng khiến em hớp hồn… Trời ơi sao thật tiếc! Mơ chỉ là mơ thôi... Chỉ trái tim em biết Anh không thể xa rời!...
Có sinh tất có diệt. Hình tướng rồi cũng mất. Hãy an nhiên sống với suy nghĩ rằng ta rồi cũng sẽ chết. Mức độ cảm nhận về sự Chết mỗi tuổi mỗi khác. Khi nghe về sự Chết, thanh niên niên thường nghĩ không phải việc của họ, khoanh tay thản nhiên, nhưng với người già,...
Hạc xưa bay mãi, xa rồi, Ngàn năm mây trắng đợi người trăm năm... Sông trôi cứ lở không bồi Phù sa vẫn ấm, bồi hồi gót non Tơ rỗng kén, tằm đâu còn Ngàn dâu bờ bãi héo hon biến dời...
Cho đến bây giờ anh Cu Mão vẫn chưa hoàn hồn. Anh bị kiện, bị kết án và vào tù nhanh đến mức không ai ngờ lại như vậy. Tang vật sờ sờ ra đấy, có trời mà cãi. Anh oán trời không có mắt, có miệng. Anh Cu cố ngủ. Cũng lạ, khi còn ở nhà, cứ buổi tối là mắt anh đã díp lại....
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Em ghen với ngày nắng Trưa thiêu đốt cháy anh Em ghen với trời xanh Ô che anh lồng lộng; Em ghen với biển rộng Biển ôm anh vào lòng...
Ve vẻ vè ve Nghe vè A4 Hiền, ngoan, khiêm tốn Như đàn cừu non Không chạy lon xon Bắng nhắng như Khỉ.... Nết na chăm chỉ Như bạn Việt Quang Cười nói oang oang Tuấn Duy siêu quậy...
Mình bấm chuông lần thứ hai, vẫn không thấy ai ra mở cổng. Nhìn xuống, thấy cánh cổng khép hờ, mình tự đẩy cửa đi vào. Im ắng. Thường thì đón mình là chị ấy, tất tưởi, hồ hởi, chạy từ bếp ra, trên tay có khi còn cầm cái thìa to, hoặc một nắm rau đang nhặt dở....
Bữa trước đang viết thì cảm xúc, không viết tiếp được, khiến bạn bầu phàn nàn: Sao chị viết kỳ cục vậy? Cụt ngủn ngủn là sao! Bây giờ học trò đã tan, cháu nhỏ đã ngủ ngoan, tôi lại được ghi tiếp vào Thời Gian Đời Người của mình những dư âm thắm thiết ân tình về Tình Bạn Đẹp của chúng tôi trong nhóm......
Vừa thấy ảnh bạn cũ Gửi kết bạn với tôi Đồng ý ngay tắc lự Lâu không gặp bạn rồi! Chỉ tiếc rằng phút chốc Tôi nhận ra hacker Vì nó rất ngu ngốc...
Lối hôm nay hoa cỏ phủ kín dày Người về tìm kỷ niệm thuở thơ ngây Gót chân trần khua lần nơi lối cũ Năm tháng trôi cát bụi phủ kín đầy....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!