- Sáng tác mới
Gặp lại mình trong màu nắng non tơ Nắng Tháng Tư dát vàng vào chân sóng Nắng thanh tân ấp hoàng hôn chín mọng Chờ đêm huyền thắp mới mỗi bình minh....
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Trăng trốn sau màn đêm yên lặng Ngắm hoa quỳnh từng đốm sáng phiêu diêu Cánh mảnh mai như mày cong thiếu nữ Trắng dịu dàng đến da diết nôn nao...
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Có từ thời Lý dựng chùa búp sen thơm thẹn nắng mưa dạn dầy Lim xanh thâm ngậm sắc ngày đao cong cắt gió chuông bay vào thiền,...
Tuyết gối đầu trên cây, Giang tay che mặt đất. Chiều phớt hồng trong vắt, Tinh khiết một màu đông. Những xốn xang cuối hè, Những thu buồn đơn lẻ, Cả mùa xuân lặng lẽ, Biến thành hoa thành cỏ...
Chuyện rằng ngày xửa ngày xưa Có đôi chim phượng bốn mùa bên nhau Cây rừng xanh thắm một màu Hoa rừng thơm ngát, suối sâu trong ngần Ngày ngày phượng trống siêng năng Bay đi tìm kiếm thức ăn mang về...
Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn độc giả thân yêu của Nhà Búp một tác phẩm mới xuất bản mang tên Thuyền rời bến của nhà thơ Bùi Đại Dũng qua bài giới thiệu của nhà thơ Kim Chuông: " Thuyền rời bên" trong hành trình mới của chặng đường chuyển tiếp. Xin mời các bạn cùng......
Mầm này từ hạt mà ra Gặp duyên Trời Đất giao hoà thành cây Xách bình nước ở trên tay Từ từ tưới xuống cho cây trưởng thành...
“Ai ơi nâng bát cơm đầy Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”* Cơm này mưa nắng bao lần Công Người,ơn Đất thêm ân tình Trời...
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao,......
Nằm dài đợi trái sung rơi Đợi hoa xuân nở đợi Giời xuống thăm Nằm dài đếm tháng đếm năm Thời gian trôi để cho tằm nhả tơ Để cho sóng kịp vỗ bờ...
Ở nước Nhật, Mùa lá xanh lá vàng lá đỏ Lá cỏ cây tự nhiên hóa thành hoa Người già bỗng rộn ràng như trẻ nhỏ Lữ khách ngỡ ngàng tưởng ở trong mơ...
Hoa đã vàng mấy độ? Bướm còn về mấy bữa? Thu đến chưa mà hạ cứ phân vân? Đôi bướm non còn chờn vờn chi nữa, Mặc mùa trôi uống hết mật mùa xuân... Vàng đang reo, khẽ từng vòng luân vũ.....
Giữa trời những hạt mưa rơi Chơi vơi vội vã tìm nơi về nguồn Trốn nhanh nắng hạ trời buồn Chẳng mong trong nắng ánh lên sắc màu Chỉ cần nước lại cùng nhau...
Lưng chiều trời đổ cơn mưa Hạt bay hạt rớt nô đùa trước hiên Mây đen phá vỡ muộn phiền Đổ mưa trút bớt nỗi niềm không tên... Mưa rơi nhè nhẹ mắt em...
Tâm trí bạn tựa mảnh vườn Suy nghĩ bạn là hạt giống Tùy bạn chọn mọc thành hoa Hay là hóa thành cỏ dại...
Khi hiểu được “Ta Bà là Tịnh Độ” Khi trải qua đắng ngọt thăng trầm Sẽ biết đời không chỉ là bể khổ Mà còn tràn ngập những yêu thân Một ngày kia sau chuỗi âm thầm...
Mình tính nghỉ “trade” ngồi tập trung viết lách như một kỳ nghỉ hè thực sự. Mà mấy nay toàn xem “comic” với phim hài truyện cười, thành ra nhấc ngón tay lên lại chỉ có “enter” với “click icon” cười nghiêng ngả bụm miệng phì phò....
Khi con đói Mẹ hóa thành cơm Khi con khát Mẹ hóa thành nước mát Khi con hát Mẹ hóa thành bản nhạc Khi con yêu Mẹ hoá tâm hồn Chẳng có gì Mẹ không dành cho con Với con, Mẹ không có từ vất vả...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!