- Sáng tác mới
Khóm lan nhà tôi đã cố gắng tồn tại sự sống của nó được ba năm. Người ta bảo đây là loại lan được nhân giống trong phòng thí nghiệm nên khó thích nghi với môi trường thay đổi, tuổi thọ không được là bao; không sánh được với giống lan rừng, loài lan tự nhiên, hoang dã, sức đề kháng rất đáng nể....
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Thèm làm con đò nhỏ, Cắm sào trước vườn chanh, Trắng cũng vừa ra nụ, Bà ba vừa mong manh... Lục bình dềnh một chỗ, Phù sa đỏ một dòng ......
Trời đông giá lạnh heo may Bâng khuâng luyến nhớ những ngày đã xa Nửa đời xứ lạnh bôn ba Đất dầy băng giá tuyết sa trắng trời Bao năm mê mải đường đời...
Chiều thu về nắng mưa lớt phớt Sóng nhỏ cuộn trào dâng từng đợt Những ngày sau và cả hôm nay Nào ai biết sự đời bất chợt...
Trên con đường Ta đi một mình Luôn có nỗi nhớ đong đầy Trên con đường hai người cùng đi Sẽ luôn có tình yêu...
Mẹ hôm trời trở gió Cu Bin lau nhà cửa Tự nấu mì tôm ăn Băn khoăn lên hỏi mẹ? Mồng tơi nhặt kiểu gì? Cơm cắm mấy bò gạo...
Khi tưởng cuộc đời là cõi tạm Thế giới bên kia mới là xứ vĩnh hằng Là cõi tạm thì được chớ hay chăng Đến tay trắng và ra đi tay trắng Là cõi tạm là triệt tiêu cố gắng...
Người xưa bảo, muốn thành công, phải đạt đủ 3 điều kiện là Thiên thời Địa lợi Nhân hòa (天時 地利 人和, 천시 지리 인화). Có lẽ ai cũng hiểu Thiên thời, Địa lợi, Nhân hòa nghĩa là gì rồi....
Tháng mười một lịch âm chép lại Đông Chí hôm nay đúng giữa Đông mà cái lạnh giá mênh mông chiếc lá úa không đỡ nổi mình lao xuống đất...
Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn độc giả thân yêu của Nhà Búp một tác phẩm mới xuất bản mang tên Thuyền rời bến của nhà thơ Bùi Đại Dũng qua bài giới thiệu của nhà thơ Kim Chuông: " Thuyền rời bên" trong hành trình mới của chặng đường chuyển tiếp. Xin mời các bạn cùng......
“Chuông chiều” là bài thơ thứ 85 trong tập thơ “Kẻ ăn xin thời gian” của nhà thơ Thái Thăng Long. Tập thơ in 333 bài thơ, dày 780 trang. Một kỷ lục về độ dày. Quan trọng hơn, Thái Thăng Long đã dựng một kỷ lục với chính mình về sức viết. Và cao hơn, càng nhiều tuổi, bút lực càng trẻ....
Mầm này từ hạt mà ra Gặp duyên Trời Đất giao hoà thành cây Xách bình nước ở trên tay Từ từ tưới xuống cho cây trưởng thành...
Sáng hôm qua, ta là đứa trẻ Hát vu vơ Tung tăng trên phố Đuổi lá theo hè.. Heo may về, Xào xạc nắng vàng hươm. Chiều muộn rồi, Nắng thoang thoảng mùi hương......
Thời gian trôi quá nhanh! Già lúc nào chẳng biết Sức lao dốc không phanh Mới nhận ra khác biệt... Hình như mình đang sống Giữa ảo tưởng ngày mai Hôm nay trôi vô vọng Quá khứ đeo bám hoài......
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
Vui buồn mấy rồi cũng qua đi Ta trở lại với nhịp đời thong thả Tự mỉm cười khi vượt qua vất vả Và vui hơn sau những cuộc vui! Kỷ niệm dầy lên dù tháng năm trôi...
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao,......
Nhà trường có một sân bóng chuyền nền láng xi măng kiêm là sân bóng rổ cho sinh viên thi đấu. Xung quanh là lối đi lát bằng gạch thẻ và mùa Hè tới là một màu mảng tường tím ngắt của những cây bằng lăng xum xuê mát rượi những trưa hè....
Tôi không phải là một nhà văn. Một anh lính mèng thức dậy theo tiếng còi, chạy nhanh ra sân tập thể dục sáng, rửa mặt đánh răng xong lại sấp ngửa tập hợp trước cửa nhà ăn đơn vị để ăn lót dạ và ra thao trường, đi lao động. Chiều còn phải tăng gia rau xanh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!