- Sáng tác mới
Ta đợi mùa Từ nắng tháng giêng Từ lạnh tháng ba Từ mưa dầm tháng chín.. Đợi từ thuở Nhớ thương còn lộng lẫy Cay đắng hồng hào Mê đắm cũng hồn nhiên......
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
… Ngày xưa có con hổ Bạn với một con rồng Chuyện nghe thật lạ lùng Nhưng ngày xưa đã thế Hãy lắng nghe tôi kể Chuyện con hổ và rồng... * ... Thuở ấy ở trong rừng Có một con hổ xám Và tít tận trời xanh Có một con rồng trắng....
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Tuổi thanh xuân – tuổi của hoài bão ước mơ và khát vọng, tuổi làm nên những kỳ tích của cuộc đời. Ba chàng trai trẻ cùng chung niềm yêu thích thơ ca cùng lên đường ra mặt trận...
Thực ra, qua quá trình biến đổi ngôn ngữ, chữ Niên đã biến âm thành tiếng "Năm" trong các từ Năm Mới, Trăm Năm, Năm Tàn Tháng Tận... của người Việt Nam mình....
Gió ơi gió thổi về đâu..? Chiều rơi vương vãi sắc màu khói lam. Liêu xiêu mấy cánh Đông tàn... Lẫn trong mắt biếc nắng vàng lung linh!...
Thèm làm con đò nhỏ, Cắm sào trước vườn chanh, Trắng cũng vừa ra nụ, Bà ba vừa mong manh... Lục bình dềnh một chỗ, Phù sa đỏ một dòng ......
Xin đời hai chữ BÌNH YÊN Để lòng trút bỏ muộn phiền trong ta Xin đời hai chữ THẬT THÀ Để luôn vui vẻ nhởn nha nói cười Xin đời hai chữ THẢNH THƠI...
Giấc ngủ ập về Em mơ những học trò Tròn xoe đôi mắt Ngày tháng bừng lên Ngọn lửa yêu thương chưa bao giờ nguội tắt Những đêm trắng, soạn bài Ngày mai giờ giảng thú vị Nếu chỉ lấy tiền, em thành người vị kỷ...
Vui buồn mấy rồi cũng qua đi Ta trở lại với nhịp đời thong thả Tự mỉm cười khi vượt qua vất vả Và vui hơn sau những cuộc vui! Kỷ niệm dầy lên dù tháng năm trôi...
Nhớ thuở xưa nhà bạn cạnh ngôi trường Giữa nắng trưa tôi ghé nhà xin nước Tôi xa quá, nhịn không qua cơn khát Bạn bước ra mời lưng một bát nước mưa...
Hãy vươn dài sự sống Cỏ dại dỗ dành nhau Thế gian này lớn rộng Nào riêng của ai đâu...? Tuy chúng ta nhiều giống Nhưng vẫn chung một loài Tranh,mật hay tre,ống Cũng đều là cỏ thôi ......
Em tha thướt trong dinh thự xa hoa Màu vua chúa thếp vàng phủ quá khứ Em đài các kiêu sa như tiên nữ Lữ khách mọi miền mê mẩn dáng xinh… Ta cùng em hái nắng chiều lởn vởn Bóng nhà thờ trầm mặc đá phủ rêu Lối sỏi xôn xao gót hài mềm mại...
Học sống cuộc đời lá hồn nhiên và chân thành Cứ vô tư căng nhựa Cho tới khi lìa cành Gió! Xào xạc cùng gió Nắng! Bóng mát dâng đời Mưa! Không quản vần vũ...
Hải Phòng quê tôi, thành phố những cửa sông Sông Cấm, Bạch đằng, Cầu Rào, Cầu Đất Thành phố của những con người bất khuất Thành phố anh hùng thấm bao máu và hoa Thành phố Hải Phòng tôi yêu đến thiết tha...
Triều đại nhà Đường được xem là thời kỳ hoàng kim của lịch sử Trung Quốc, thời kỳ mà Trung Quốc là thiên triều hùng mạnh và lãnh thổ rộng lớn nhất thế giới. Đỉnh cao của Triều đại nhà Đường thuộc thời kỳ giữa “Thịnh triều Trinh Quán” (Hoàng đế Đường Thái Tông) và “Thịnh triều Khai Nguyên” (Hoàng đế......
Một ngày về lại xóm Đình Sững sờ gặp lại bóng mình ngày xưa Vai trần, tóc sũng nước mưa Đội mưa em gánh cả trưa mưa rào Mặc mưa, sấm, chớp ào ào Liêu xiêu gánh lúa đi vào làng bên...
Con về cùng ngọn gió Thoảng một cái rồi qua Chuyện trò còn dang dở Đã vội vã chia xa... Để rồi lại lo lắng Không ít nhớ và thương! Căn nhà lại trống vắng Hơn cả những ngày thường......
Mình không phải là người tỉ mẩn, chăm chút vườn. Không phải là người thích trồng những khóm hoa rực rỡ, thẳng hàng, thẳng lối, để ngồi ngắm vẻ tròn trịa, hoàn hảo của nó. Vườn mình là nơi mình chờ đợi những bất ngờ. Một bông hoa lạ, chả biết do mình mua hú họa cái củ từ mùa thu rồi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!