- Sáng tác mới
Có bà kia đanh đá Và lại còn kiêu căng Việc gì không vừa ý Là chửi bới rất hăng. Vì thế hàng xóm lánh Láng giềng chẳng ai chơi
Cô đơn đến lúc chết Thế cũng xong một đời....
Tôi ngó nhìn đồng hồ đã hơn mười giờ mà vẫn chưa bán được gì, gian hàng của mình từ sáng vẫn trống trơn mà người ngoài phố cũng thấy vắng hơn thường lệ. Mấy hôm trước cũng có khách xong họ chỉ mua mấy thứ lặt vặt về sửa chữa như vài mét dây cái công tắc ổ cắm mà thôi và luôn kêu ca dạo này...
Ai đi ngược nổi ? … Mùa xuân nhưng mười hai tháng xoay vần, thế thôi ngước lên, lại gặp xuân rồi một mặt xuân với mặt người song sinh Mùa xuân lấy gió làm tình...
Những ngày này, tôi lại da diết nhớ anh cả đã đi xa hơn 7 năm, nhưng những kỷ niệm về anh vẫn luôn in đậm trong tâm trí người thân, đồng chí, đồng đội… Khi vừa vào học kỳ 2 của lớp 10 (hệ mười năm), năm 1967, chưa tròn 17 tuổi,...
Rực rỡ đồi nương cà phê chín trên tay nàng thiếu nữ phố xá thôn buôn mở bung cánh cửa đón núi rừng thanh thoát tỏa hương say
gió ồn ào len lỏi những vòng tay...
Ngày sinh viên nghỉ hè thỉnh thoảng mình về nhà bạn. Bố mẹ bạn là người Quảng Bình. Ông là giám đốc một nông trường lớn ở Tam Dương. Nhà bạn là một ngôi nhà riêng biệt kiểu nông thôn Bắc bộ khá khang trang trong khu tập thể nông trường Bộ. Xung quanh nhà cây ăn trái được trồng quy củ quanh năm tươi......
Ngày nhỏ, anh Tuấn hơn tôi 8 tuổi nên được mẹ giao nhiệm vụ trông tôi. Đi học tổ, học nhóm, anh cõng tôi trên lưng, đến nơi thì để tôi tha thẩn chơi trong lúc anh và các bạn học bài. Anh tôi có sở thích "giết rôm", cứ một lúc lại vạch lưng tôi "xem c...
Bò đi kiếm nước, cái khát trong họng khô khốc mệt nhoài giữa rừng già. Bằng kinh nghiệm cuộc đời qua huấn luyện của người lính đặc công anh úp mặt, áp tai vào đất nghe tiếng nước chảy bò trườn từng bước ....
Làm gì để có thể Giúp con mèo tôi cưng? Tránh được những cắn xé Của lũ mèo trong vùng? Không biết chủ của nó Bây giờ chuyển đi đâu? Họ đã bỏ rơi nó Hay nó chẳng chịu theo?...
Chiều nay tôi mừng quá! Vì nghe tiếng mèo kêu Giọng có vẻ giục giã Tôi liền chạy xuống theo... Đúng là tiếng của nó! Tôi nghe lâu thành quen Nhưng khi tôi mở cửa Chẳng thấy bóng bạn hiền......
“Chuông chiều” là bài thơ thứ 85 trong tập thơ “Kẻ ăn xin thời gian” của nhà thơ Thái Thăng Long. Tập thơ in 333 bài thơ, dày 780 trang. Một kỷ lục về độ dày. Quan trọng hơn, Thái Thăng Long đã dựng một kỷ lục với chính mình về sức viết. Và cao hơn, càng nhiều tuổi, bút lực càng trẻ....
Muốn thêm bạn mà ngại Trúng phải thằng hacker! Nên lắc đầu , dừng lại Danh sách dài đang chờ... Đành phiền Facebook Nhắn bạn bè gần xa Rằng tôi rất hạnh phúc...
Ngày 18/11/1982, gã cùng mọi người gặp nhau trong buổi tựu trường! Lạ lẫm, bỡ ngỡ của những kẻ nhà quê, học một buổi ra đồng một buổi móng chân vẫn còn vàng do ngấm phèn chua....
Tôi không phải là một nhà văn. Một anh lính mèng thức dậy theo tiếng còi, chạy nhanh ra sân tập thể dục sáng, rửa mặt đánh răng xong lại sấp ngửa tập hợp trước cửa nhà ăn đơn vị để ăn lót dạ và ra thao trường, đi lao động. Chiều còn phải tăng gia rau xanh....
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:...
Người ta thường nói con gái xứ đạo thường có đôi mắt đẹp. Đọc nhiều bài văn rồi đi nhiều nơi làm Gã cũng lờ mờ nghĩ có lẽ đúng . Mà đúng thế thật. Mùa đông năm gã học năm thứ hai ở trường Y,...
Mấy hôm nay trời nóng quá, anh Thái Thăng Long thì bảo người ta chơi ăn quan ở bến Bồ đề, anh Hoàng Linh thì nói chuyện về Chiến dịch Lá mơ giải cứu mà người ta đang xét xử. Người giàu cũng khóc vì Nóng. Nó chả biết làm gì đạp xe đi xem mấy cô cậu học trò nghỉ hè đi thả diều....
1. Cuộc sống dù không công bằng nhưng dẫu thế vẫn cứ ổn. 2. Khi nghi ngờ, bước tiếp theo hãy bước ngắn lại. 3. Đời quá ngắn để lãng khí thì giờ cho việc ghét ai đó. 4. Không cần phải thắng mỗi khi tranh đấu. Hãy thừa nhận sự khác biệt của nhau và ngừng tranh đấu....
Lê đã quyết định trở lại đơn vị sớm. Mặc dù y lệnh chưa cho phép nhưng ruột gan Lê cồn cào khi nghĩ đến bao đồng đội còn nguy nan ngoài chiến hào. Những ngày này, thêm một tay súng là đồng đội có cơ may bớt máu chảy đầu rơi. Dạ Thủy tần ngần khi nghe Lê nói về quyết tâm trở lại mặt trận....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!