- Sáng tác mới
Ta đợi mùa Từ nắng tháng giêng Từ lạnh tháng ba Từ mưa dầm tháng chín.. Đợi từ thuở Nhớ thương còn lộng lẫy Cay đắng hồng hào Mê đắm cũng hồn nhiên......
Ở đời quý, tiện, hèn, sang Hiền, ngu lẫn lộn như vàng với thau. Trong vườn cỏ lẫn với rau Hoa lẫn với cỏ biết đâu mà tìm...?!...
Hương của hoa thơm tỏa xa trăm dặm Hương của rượu ngon tỏa xa nghìn dặm Hương của người lành tỏa xa vạn dặm Ý nói, cái tình của con người hai bên dù xa vạn dặm vẫn cảm thấy nhau, biết đến nhau, rồi quý nhau. Hoa đẹp, rượu ngon trên bàn tiệc chẳng thể so bằng....
Gió se hanh Cho hương hoa lan xa Cho áo cũ Ấm hơi người quen lạ Cho canh ngọt Cho cơm thơm bếp rạ Cho lứa đôi Tận cùng sống Tận cùng yêu...
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Một bờ dậu thưa, có dây bìm bìm nở hoa tím tím. Mảnh sân nhỏ có vại nước hứng mưa và chiếc gáo dừa như vừa có ai múc nước. Cái bếp nhỏ, làn khói thông thả bay lên mang theo mùi thơm của niêu cá kho tương. Lui cui bóng mẹ giữa những mớ rau xanh ngắt, mớ tôm tép lao xao trong chiếc rá tre…....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Những giò lan be bé Nở từng chiếc ô hoa! Trắng, tím, vàng… đủ sắc Màu diệu kỳ ai pha Nhẹ nhàng hương lan xa… Lặng thầm như lời gửi...
Từ tầng rất cao, ạt ào gió thổi, Sông Sài Gòn như kênh chật chội, Những chiếc tàu nặng nề mệt mỏi, Những dòng người nườm nượp qua cầu......
Trong chuyến hành trình khám phá phương nam, chúng tôi dừng chân trên đảo Phú Quốc vào một ngày đầu hè, nắng vàng rực rỡ. Cảng hàng không Phú Quốc đón chúng tôi bằng không khí tấp nập, nhộn nhịp của một thành phố du lịch biển đảo đang trên đà phát triển....
Đợt sau Covid lần hai một thời gian, Hà Nội có mở cửa cho đi lại theo chế độ giãn cách. Có một lần ban đêm đói quá, mình ra Circle K mua đồ ăn, xong đứng uống luôn chai trà xanh vì mình khá thích trà. Một cậu nhìn cũng trẻ, nhưng hơi dặt dẹo, tới xin mình chai nước khi mình đã uống xong....
Anh hỏi thì em xin thưa hoa kia trăm thứ biết ưa hoa nào? Hoa Gạo nhắm rượu trên cao lảo đào lảo đảo rơi vào cỏ May Hoa Lựu má đỏ hây hây hoa Ngâu chúm chím, Bèo Tây bềnh bồng...
Truyện Hoàng Tử Bé của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry được xuất bản lần đầu năm 1943, đến nay đã được dịch sang hơn 300 ngôn ngữ khác nhau với khoảng 140 triệu bản bán ra trên toàn thế giới....
Có một lần, tôi tưởng mình đã nói chuyện được với hoa lan. Nói với hoa với cỏ, với chim thú và nghe được lời vạn vật, ấy là sự giao hòa của cõi bất tử....
Bỗng dưng em ơi trong ta cái cũ từ đâu đổ về trước mặt tảng đá ba-ri-e chắn ngang đường không phải hướng nhìn dắt ta đi lên bến cũ chỉ là nơi tiếp sức...
Một lão hòa thượng ở ngôi chùa nọ rất yêu quý một chậu hoa lan thanh nhã, ông thường đích thân nhổ cỏ tưới nước, bắt sâu cho nó....
Tôi mê Lan quá, rồi Bà Mấy đêm mơ, ngỡ vợ là Hoa Lan Hôn Bà trong mộng lan man Ngỡ Hoa Lan nở ngập tràn trên môi...
“Vua chơi Lan. Quan chơi Trà” Câu ca xưa, mấy ai mà …đã nghe Giữa trời. Giữa núi. Ngàn khe Hoa như ngàn cúc đơm ve áo rừng...
Đấy là buổi lạc vào rừng Lan đẹp Hoa Lan như sao nở tím khung trời Người lính bỗng ngẩn ngơ nhìn ngắm Lan như nghìn điệu váy xòe trong đêm Hội Xòe vui Cánh Lan hồng như những nụ cười tươi...
Hơi thở đầu tiên Là tiếng khóc Tiếng khóc cất lên Sự sống bắt đầu Người ta khóc Suối sông chảy dọc Và than trời Như xoáy nước Chảy ngang Những năm tháng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!