- Sáng tác mới
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
Tôi là một trong những người con xa quê của mảnh đất ven sông Hồng này, nơi đây đã sinh ra và sống trọn một tuổi thơ trước khi hòa vào dòng đời thoát ly đi đến mọi miền đất nước....
Đã đi ra khỏi ước mơ qua thời gian, vượt cả bờ không gian Tết về vẫn nhớ xóm làng có con đường đất với hàng tre xanh bánh chưng ai gói để dành...
Ngày xưa mình đi học, mình thực sự kính trọng thầy cô. Lúc nhỏ, thỉnh thoảng đứng ngoài cửa sổ lớp học xem các thầy cô giảng bài, mình ngưỡng mộ quá, về nhà cũng lấy cái que dài dài đập đập lên bàn, bắt chước thầy cô giảng bài....
Thế gian di mạn trong Tình Kiến bò đáy chén chỉ mình ấy thôi Trăm năm một cuộc vui cười Thác rồi mới thấy cuộc đời huyễn như....
"Ông ơi, hồi xưa Ông sống thế nào khi mà - chẳng có tí gì công nghệ - không internet - không cả máy tính - chẳng có drone - không điện thoại di động - không có Kakaotalk - và không cả facebook nữa?...
Tám năm rồi gấp sách Có bao giờ lại nghĩ đến hôm nay. Ta bồi hồi nâng ngọn bút trên tay Kỷ niệm bâng khuâng Những ngày thơ bé... Tám năm rồi Ta mang sức trẻ...
Tôi gặp mùa thu trên mặt sông đầy nhịp cầu giống chiếc đòn gánh lớn Nhịp cầu có tự khi nao? phút tôi gặp cầu đã thành nhịp hát tiếng hát có từ cây cầu hay tiếng hát có từ trong tôi trước?...
Có một loài hoa kỳ lạ, một ngàn năm hoa nở, một ngàn năm hoa tàn, khi hoa nở thì lá đã tan, mà khi lá mọc thì hoa lại úa tàn, chỉ nhìn thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá rồi lại chẳng thể gặp hoa....
Nhớ ngày bạn đến Thuận Vy Vườn đang kết nắng lối đi hương rào Cây tầng thấp cây tầng cao Ríu ran chim hót, xôn xao ong đùa...
Ngàn năm hoa nở, ngàn năm hoa tàn, hoa vừa kịp nở lá vội tan, lá vừa chớm mọc thì hoa lại tàn, chỉ thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá lại chẳng thể gặp hoa, lá và hoa dẫu cùng chung một rễ, vốn rất gần mà chẳng thể gặp nhau, cứ nhớ thương mà ôm sầu thương nhớ…...
Thế gian di mạn trong Tình Kiến bò đáy chén chỉ mình ấy thôi Trăm năm một cuộc vui cười Thác rồi mới thấy cuộc đời huyễn như....
Cũng mười sáu tuổi, chị có vẻ lớn sớm hơn tôi, người dỏng cao, thân hình chị phát triển cân đối, phổng phao, đầy đặn và tròn lẳn là nét đầu tiên ai nhìn thấy dù thoáng qua đều đưa ra nhận xét về chị như vậy....
Con gái đã ký họa bức tranh đó náo nức, vội vàng, lúc mẹ ngồi nâng chén trà ướp hương sen vào một buổi sáng trong lành. Mùa xuân non nớt ngoài cửa sổ. Lấm tấm những vệt xanh của đôi vạt cỏ, của những chiếc mầm mới nhú, những màu xanh còn chưa mang hình lá....
Tháng Tư gió hát khúc hè Tháng Năm nắng dắt ta về thăm quê Tháng Sáu sấm gọi mưa về Tháng Bảy dâng nước ngập đê đầu làng Tháng Tám cơn lũ dềnh dàng Vội vàng thúng mẹt, vội vàng đôi quang...
Nhớ ngày bạn đến Thuận Vy Vườn đang kết nắng lối đi hương rào Cây tầng thấp cây tầng cao Ríu ran chim hót, xôn xao ong đùa Ngọt ngào giọt nắng giọt mưa Lặn trong chùm quả đong đưa tâm tình...
Không hiểu sao tất cả những gì thuộc về "ngày xưa" tôi đều nhớ, mà nhớ dai cho tới tận bây giờ. Đó là những ngày đi học. Lúc đó ai cũng nghèo, nghèo đến cơ cực. Lũ trẻ chúng tôi ngồi trong lớp có đứa bụng còn réo ọc ạch vì đói. Ấy vậy mà đùa khỏe không ai bằng....
Trong lĩnh vực sáng tạo, tài năng văn học nghệ thuật mang đặc điểm hết sức đơn nhất. Bởi thế, vẫn là THỜI là ĐỜI ấy, nhưng nền văn học của dân tộc chúng ta không thể có một áng thơ nôm vô giá, hay một viên ngọc sáng truyện Kiều nếu không có một Nguyễn Du, một Hồ Xuân Hương trong giây phút thăng hoa,......
Mỗi dịp giáp Tết, lòng tôi lại chộn rộn. Một cảm giác mong đợi khó tả thành lời. Năm nay nghỉ Tết không dài như mọi năm. Để tranh thủ, có người đã bắt đầu dọn dẹp nhà cửa từ hôm nay, có người đã lên danh sách nhưng thứ cần mua sắm. Một vài người bắt đầu tính Tết này đi đâu....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!