- Sáng tác mới
Và trong lúc chúng ta đang loay hoay chưa biết làm gì thì cây leo đã lặng lẽ bò lên bức tường đó. Cứ từng gang một, các tua râu cứ bám chặt, không rời....
Em mệt rồi, muốn tìm bờ vai dựa Tấm lưng trần vợi bớt cô đơn Em mệt rồi, không muốn nghĩ thiệt hơn Đời vô thường, sống yêu thương còn chưa đủ Em mệt rồi, đêm dài em muốn ngủ...
“Chuông chiều” là bài thơ thứ 85 trong tập thơ “Kẻ ăn xin thời gian” của nhà thơ Thái Thăng Long. Tập thơ in 333 bài thơ, dày 780 trang. Một kỷ lục về độ dày. Quan trọng hơn, Thái Thăng Long đã dựng một kỷ lục với chính mình về sức viết. Và cao hơn, càng nhiều tuổi, bút lực càng trẻ....
Ngu ngơ = ngu + ngơ Ngu ngơ hay ranh mãnh,khôn ngoan nhiều khi nó cũng là cái tạng. Tạng hình thành từ di truyền, từ tính cách và trải nghiệm sống. Đôi khi là từ quan niệm sống....
Muốn có bản lĩnh, phải có tri thức. Muốn có tri thức, phải có học vấn. Muốn có học vấn, phải biết học hành, rèn luyện. Thử hình dung: Hai kẻ đứng trước một máy truyền hình. Một kẻ hiểu rõ công năng, đặc tính, tác dụng của từng nút điều chỉnh và phương pháp sử dụng chúng....
Mới ngày nào thu còn rơi trong nước biếc, Giờ tuyết đã về, trắng muốt bông bay. Trời đất xoay, đời cũng quay mấy ngả. Chỉ còn ta, đối diện với ta. Tự hỏi lòng, đã bước đi xa? Hay vẫn dùng dằng thương lá rụng....
Nhà nào có điều kiện Thì cứ việc đầu tư Con phát triển toàn diện Tốt nhất nên từ từ... Để con kịp thẩm thấu Những kiến thức được truyền Đồng thời giúp mẹ cháu Luôn ổn định dòng tiền......
Anh nhớ em Đi tìm trong quá khứ Anh nhớ em Trong hoài niệm tình yêu Anh nhớ em Trong mơ hồ ký ức Đã một thời mê mải…. Anh nhớ em....
Tuyết đầu mùa rơi non nớt. Lá biếc đón về, ôm lấy, thơm. Hoa cuối mùa nồng nàn sắc đỏ. Ngỡ Trắng về kết bạn trăm năm. Đâu có biết lạnh ngấm lòng buốt giá! Đâu có ngờ đông đã len sang....
Mình sinh vào ngày 9 tháng 11. Gần cuối năm. Cứ giỗ bố được hơn một tháng là sinh nhật của mình. Bố hy sinh khi mình còn trong bụng mẹ, mẹ bảo con quẫy đạp đòi ra ghê lắm....
Nếu anh coi thường công việc thường nhật như chuẩn bị bữa ăn, lau nhà và giặt quần áo, anh không thể sống một cuộc sống tuyệt vời được (Tolstoy - "Học cho những ngày tới"). Nhà tuỳ bút kiêm triết gia Alain de Botton cũng nói rằng:...
Về đi em, đi về phía trời xa Ở nơi ấy có mái nhà đang đợi Ở nơi ấy giữa hương đồng gió nội Em lại rạng ngời như ngày tuổi thanh xuân. Về đi em quên hết chuyện chúng mình...
Khoảng thời gian từ 15/11 đến 15/12/2022 là Tháng hành động vì bình đẳng giới. Trong đối xử với phụ nữ, nhiều người vẫn nhầm khái niệm "bình đẳng giới" và "ga-lăng". Có nơi, mới 4h chiều đã cho vài chị em về, bảo đấy là xuất phát từ bình đẳng giới....
Năm dài bụi bặm lãng quên tích nhựa thai nghén cho đêm trăng thề Dậu vườn tường đất ngõ quê lũi lầm quỳnh sống giữ lề xanh riêng Từ từ mở dưới trăng nghiêng...
Nhớ thuở xưa nhà bạn cạnh ngôi trường Giữa nắng trưa tôi ghé nhà xin nước Tôi xa quá, nhịn không qua cơn khát Bạn bước ra mời lưng một bát nước mưa...
Một lời xin lỗi là Luôn luôn đúng để làm, Xin lỗi, Là việc luôn là muộn Lời thú tội là Nhanh như bao giờ hết, Bộc bạch, Là việc luôn nên làm...
Thoảng thấy anh đâu đó Trong những giấc mơ buồn Nụ cười tươi, một thuở Từng khiến em hớp hồn… Trời ơi sao thật tiếc! Mơ chỉ là mơ thôi... Chỉ trái tim em biết Anh không thể xa rời!...
“Nhân sinh thảo lộ” là một câu trong Tô Võ Truyện của Hán Thư. Thảo cỏ lộ sương, ý là giọt sương đọng trên lá cỏ. Giọt sương vừa đọng trên lá cỏ buổi sớm, vậy mà đã biến mất không dấu vết khi mặt trời vừa ló rạng. Nhân sinh thảo lộ!...
Kỵ hổ chi thế (tiếng Hàn 기호지세 tiếng Hán 騎虎之勢 - kỵ hổ chi thế). Ở đây, kỵ - cưỡi, hổ - hổ, chi - của, thế - tình cảnh. Kỵ hổ là cưỡi hổ, chứ không phải là kiêng kị con hổ. Nghĩa đen câu này là ai đó đang ở cái thế cưỡi hổ. Câu này tuy có vẻ dễ, nhưng không phải. Mỗi người hiểu có đôi chút khác nhau....
Không thể tin sau bốn vầng trăng lăn qua bốn mùa thu tuổi em đã ngũ tuần không cưỡng được lời em nói sánh lên vị ngọt trái tim anh thổn thức đến bao giờ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!