- Sáng tác mới
Kết thúc bởi cú lừa, con ngựa gỗ thành Tơ-Roa, Từ khởi nguồn hơn thua quả táo vàng danh hiệu. Ngựa với Táo chẳng có gì đồng điệu,...
Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn độc giả thân yêu của Nhà Búp một tác phẩm mới xuất bản mang tên Thuyền rời bến của nhà thơ Bùi Đại Dũng qua bài giới thiệu của nhà thơ Kim Chuông: " Thuyền rời bên" trong hành trình mới của chặng đường chuyển tiếp. Xin mời các bạn cùng......
Chắt từ hồn ngô khoai sắn Men Mường Tè ủ trăm năm Nậm Nu, Nậm Na ngọt lịm Sông Đà đổ xuống bình minh Rượu này Nậm Nhùn, Phong Thổ Thơm tới Than Uyên, Tam Đường...
Chắt từ hồn ngô khoai sắn Men Mường Tè ủ trăm năm Nậm Nu, Nậm Na ngọt lịm Sông Đà đổ xuống bình minh Rượu này Nậm Nhùn, Phong Thổ Thơm tới Than Uyên, Tam Đường...
Mẹ sinh con phận gái Má hồng môi bé xinh Chúng mình cùng làm bạn Từ những sớm bình minh . Khi mẹ đau khổ nhất Bố con tưởng không qua Con vẫn luôn tin tưởng Động viên mẹ nhất nhà....
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao,......
Thơ nắm tay tôi nối người tình Về từ kiếp trước đến kiếp sau Hoa lá ngát hương thơm hiện tại Nàng chỉ yêu tôi, chẳng với ai Thơ nhấc bổng tôi tới tận trời Cao xanh lồng lộng biển mây trôi...
Đêm mưa ướt Gió về từ kiếp trước Người đàn bà Ướt sũng nửa đời mưa Nước mắt ướt Cả làn mi cũng ướt Tóc bết nước mưa đời...
Yêu nhau người này chưa nói Người kia đã uống trọn lời Trời rộng bé hơn vung nhỏ Thăng hoa đậu xuống lứa đôi Sông nào nước không ra biển Chưa rơi mặn chát lạc nhau Khi yêu lở bồi quên hỏi...
Nghĩ món ngon nước bọt tiết ra, Nguồn gây nợ kiếp ta sinh sát. Nhìn dáng hình yêu thương quý mến, Là nợ đời gọi đến trả vay. Không thể yên, động não chân tay,...
Thương thay tài phép Cao Biền, Càn Khôn hòng đổi hoạ liền dậy non. Gớm thay cháu chắt Biền con, Mong manh kiếp trược vẫn còn giương vây....
Yêu nhau người này chưa nói Người kia đã uống trọn lời Trời rộng bé hơn vung nhỏ Thăng hoa đậu xuống lứa đôi Sông nào nước không ra biển Chưa rơi mặn chát lạc nhau Khi yêu lở bồi quên hỏi Sóng nao ăn kiếp ở đời...
Nói tới Lộc là nghĩ ngay tới những món vật chất có thể định lượng được chứ không mơ hồ định tính như chữ Đức, chữ Nghiệp… Lộc thường tìm đến nhà có quyền lực. Không làm ông này, bà nọ thì chỉ có hưởng Lộc từ con cháu, học trò chứ không dưng mà có của......
Em cho anh Dòng sông trong cạn nắng Thủy triều lên Con sóng mặn xô bờ Em cho anh Cả núi rung suối lở Đến khổ đau Cũng thành những giấc mơ Em cho anh Một đời dài thương nhớ...
Bà mất mùa mưa bão Những cơn giông dầm dề Mưa thối trời ngập đất Mây xám dài lê thê Ngoài biển Đông siêu bão Dồn nước lên thượng nguồn Rừng hết cây trơ trọi Nước truy bức kiếp người ......
Muôn kiếp trước ta là Hùng Vương oai linh hiển hách Những kẻ thù sát vách nể sợ ta Là Chu Văn An thanh bạch hào hoa Coi danh lợi phù vân như mây khói !...
Em nhớ Trộn nỗi nhớ thương vào đất Chỉ có đất đai vuốt nhắm nổi mắt anh! Em hãy Rải nỗi buồn lên trời xanh Chỉ có gió mới khiến anh thanh thản!...
Cỏ non xanh sắc thanh minh Bao nhiêu kiếp trước của mình dưới kia? Tổ tiên chài lưới, tát đìa Ông cha dời núi cũng về nơi đây? Bỏ buông đồng dở luống cày Quên đi năm tháng những ngày đói no !...
Một lần ngồi trong công viên, con gái mình nói rằng, cái môn nó sợ nhất, vô tích sự nhất, không biết học để làm gì là môn Văn. Nó nhìn thẳng vào mắt của mình và lí nhí: "Con nói thật, Ba có buồn không?"...
Sắc bung khoe sức xuân thì Yêu anh em có tiếc gì đâu anh Tím hoa trên lá biếc xanh Thương nhau rụng cuống héo cành xá chi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!