- Sáng tác mới
À ơi ru ngọn gió đông Mẹ ru con ngủ trên đồng chiều mưa À ơi con ngủ say sưa Phập phồng bong bóng trong mưa trắng trời À ơi ru ngọn gió đời...
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”....
Khi ta ngắm hoa và thấy ưng ý thì đó là ta ưng ý chứ không phải hoa ưng ý. Ngắm trăng mà sầu thì là ta sầu chứ không phải trăng làm ta sầu....
Đã là lời không nói được "trước mặt", thì cũng đừng nói "sau lưng". Căn cứ tốt để xem "lời ấy nói được trước mặt hay không" chính là xem xét lời ấy có thể bàn sau lưng họ hay không. Nếu lời khen mà có chân thì lời chê có hẳn đôi cánh, nên dù người ta không ở trước mặt......
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Cũng vào những ngày này mười năm về trước Nhạc sĩ Nguyễn Nam qua đời. Mùa Đông năm nay đến lượt Nhạc sĩ Phú Quang cũng ra đi....
Biểu cảm hai bên mặt không đối xứng Bạn cảm nhận như khuôn mặt của người ấy “nặng” hơn sang một bên, biểu cảm này thường là dấu hiệu của sự giả tạo....
Đã là lời không nói được "trước mặt", thì cũng đừng nói "sau lưng". Căn cứ tốt để xem "lời ấy nói được trước mặt hay không" chính là xem xét lời ấy có thể bàn sau lưng họ hay không. Nếu lời khen mà có chân thì lời chê có hẳn đôi cánh,...
Hai tập thơ “Nhớ tìm tôi nhé”, “Đuốc và mặt trời” là hai chặng đường nghệ thuật trên hành trình Đời và Thơ của Bùi Đại Dũng…. Với tổng cộng hơn một trăm bài thơ ta không khỏi ngỡ ngàng, cảm phục trước sức sáng tạo dồi dào và sự miệt mài lao động nghệ thuật của tác giả...
Ấn tượng thật khó quên: “Bùi Đại Dũng, một Tiến sĩ Kinh tế - Nhà ngoại giao - Người thầy giảng dạy ở một trường Đại học quốc gia, với hai lần đóng góp vào diễn đàn “Ra mắt sách” của “Nhóm Văn Búp” bằng tham luận, với phương pháp cảm nhận, phẩm bình, mổ xẻ văn chương khá tinh tế, lý thú.”...
“Bỉ” là cái kia; “Sắc” là ít; ” Tư” là cái ấy; và “Phong” là nhiều. Như vậy “bỉ sắc tư phong” là điều kia kém thì điều này hơn; cái kia ít thì cái này nhiều, chỉ luật thừa trừ của Tạo hoá. Ta cũng có thể hiểu “bỉ sắc tư phong” là chỉ người đàn bà đẹp có cốt cách phong thái. Bỉ là người đàn bà; Sắc......
Chẳng hiểu tại sao cứ mỗi lần Anh đưa tôi đi biển thì trời lại mưa bão. Mưa lớn, gió gào, biển động. Thật khiếp sợ khi phải chứng kiến cảnh biển cả nổi giận. Mà trước đó đang là biển rất bình yên. Lần nào cũng vậy, buổi chiều trước khi cơn bão tới, chúng mình đã được hưởng những giây phút biển thảnh......
Sư Pháp Luân (법명 법륜, 法輪), pháp hiệu Trí Quang (법호 지광, 智光), tục danh Choi Seok Ho (속명, 최석호) là một vị tăng Tào Khê Tông tại Hàn Quốc, hiện là người nổi tiếng, có ảnh hưởng lớn đến Phật giáo và xã hội Hàn Quốc. Sư có nhiều tác phẩm, danh ngôn thâm thúy....
Sư Pháp Luân (법명 법륜, 法輪), pháp hiệu Trí Quang (법호 지광, 智光), tục danh Choi Seok Ho (속명, 최석호) là một vị tăng Tào Khê Tông tại Hàn Quốc, hiện là người nổi tiếng, có ảnh hưởng lớn đến Phật giáo và xã hội Hàn Quốc. Sư có nhiều tác phẩm, danh ngôn thâm thúy. Ngôn từ đơn giản nhưng ẩn ý thâm sâu, đậm chất......
Chuyện xảy ra vào buổi trưa một ngày cuối Xuân. Thêm một lần tôi đến với biển mà không có Anh. Biển Tam Thanh hoang sơ lao xao nắng gió. Tôi đã cố ý chọn một góc yên tĩnh để tận hưởng cảm giác chỉ một mình với biển xanh êm,...
Cuộc đối thoại thứ nhất là giữa Hồn Trương Ba và Xác Hàng Thịt. Cuộc đối thoại thứ hai là Hồn Trương Ba với Vợ, với con Dâu, với cháu Gái. Cuộc đối thoại thứ 3 là với Đế Thích....
Tình yêu muốn trở thành vĩnh hằng thì phải vượt được qua khó khăn thử thách. Hạnh phúc để có thể lâu dài đòi hỏi hai người phải học cách kiểm soát được bản thân....
Trên thế gian này thứ gì là khó được nhất? Không phải khoẻ mạnh trường thọ, không phải bạn bè tri tâm, cũng chẳng phải thân quyến hoà hợp....
Người ta chọn “lương thiện” – không phải vì họ yếu đuối, mà vì họ hiểu rằng “nhân chi sơ, tính bản thiện”. Lương thiện, ấy chính là bản chất sơ khai và căn bản của loài người. Người ta chọn “nhường nhịn” – không phải vì họ đang chùn bước,...
Các thế hệ tiền nhân của loài người, nhất là ở cõi Đông phương hiếu học đều cho rằng thế gian này có một thứ gọi là Đạo, và Đạo là nền tảng triết lý, là con đường dẫn người ta sống, tức suy nghĩ và hành động đúng đắn....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!