- Sáng tác mới
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Mấy hôm nay thời tiết thất thường lắm. Buổi sáng hửng nắng ấm, đã tính bỏ lại măng tô, thì đến giữa trưa gió lạnh bắt đầu tràn về, từng cơn, lúc rít lên thê thảm, lúc lại lặng ngắt như không....
"Sám hối" (懺悔) là ăn năn hối lỗi về những sai lầm mình đã mắc phải. Có từ điển giải thích rằng “sám” 懺 là dịch âm tiếng Phạn "kṣama", nghĩa là dung nhẫn....
Buổi sáng bước ra khỏi cửa. Không khí lạnh ngắt sững sờ. Lặng lẽ đi ra khu vườn để cảm nhận thời khắc sớm mai của cỏ cây. Ngạc nhiên chưa. Không thấy gì cả. Khu vườn im lìm run lên trong giá rét....
Mẹ sinh con phận gái Má hồng môi bé xinh Chúng mình cùng làm bạn Từ những sớm bình minh . Khi mẹ đau khổ nhất Bố con tưởng không qua Con vẫn luôn tin tưởng Động viên mẹ nhất nhà....
Cho đến bây giờ, mấy chục năm qua đi, tôi đã là người phụ nữ cao niên có chút thành đạt nhưng tôi không khi nào quên được hình ảnh và những kỉ niệm về cô giáo Doãn Thị Chút, cô giáo, người thầy đầu tiên của tôi và nhiều đứa trẻ ở làng Duyên Phúc quê tôi....
Có lẽ mỗi gia đình, mỗi con người đều có những hoàn cảnh riêng, đôi lúc nghĩ lại lại thấm câu nói khi mẹ và bố tôi còn sống. “Con hãy đứng thẳng trên đôi chân của mình, ngẩng đầu mà sống. Cái gì không phải của mình thì không bao giờ được lấy con nhé"....
Lịch sử Trung Hoa hầu như có mọi cung bậc của thế giới con người vốn Mê, vốn đa đoan. Có Hỷ, Nộ Ái, Ố; có anh hùng, quân tử và những kẻ lưu manh đốn mạt; có những vị Minh Quân chói ngời và có những tên Hôn quân, bạo chúa......
Cánh rừng vàng tách con đường hai ngả, Tiếc làm sao không chọn cả hai đường. Như lữ khách, rất lâu tôi đã đứng, Dõi mắt đến cùng… chỗ cong khuất… trong sương. Rồi sau đó tôi rẽ theo một ngả,...
Những ngày mùa ở quê bao giờ cũng gợi lại trong tôi nhiều ký ức. Ký ức về rơm rạ, thóc lúa, là ruộng cày, là đon mạ non, những củ khoai tây trong nắng, trong mưa, trong giá rét... Và ký ức ấy luôn gắn với mẹ tôi - người đàn bà của làng quê Việt Nam nắng mưa vẫn tần tảo....
Ngày này cách đây 18 năm bố tôi lặng lẽ ra đi về cõi vĩnh hằng ở tuổi 84 một tuổi cũng là thọ ở cuộc đời một con người dẫu rằng đám con cái chúng tôi vẫn bàng hoàng xót thương bởi mất cha và đã không làm được gì nhiều để báo hiếu....
Ở xóm núi bình yên này, người ta viết lên những chiếc đèn lồng đỏ những nguyện vọng,mong muốn của mình rồi thả cho đèn bay lên trời, mang những tâm nguyện của mình gửi lên đấng bề trên mong được các ngài chứng cho....
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Hồi còn đi học ở Liên Xô (cũ) mình đã tự sắm cho mình một Matryoshka. Một phần vì hiếu kỳ, một phần vì nhìn nó rất dễ thương. Chứ mình cũng chẳng để ý xem vì sao nó lại được nhiều người yêu thích thế. Năm tháng qua đi, mình cũng không nhớ rõ là mình để lạc Matryoshka ở đâu....
Ở giữa đám hoa, rượu một bình, Không ai làm bạn, uống một mình. Nâng ly rót rượu đòi trăng uống, Cùng cái bóng ta có ba mình. răng kia từng biết uống rượu sao,...
Bánh cáy Thái Bình thơm tận Mũi Cà mau Chuyến xe miền Tây trôi trong bát ngát Phía trước là bầu trời, phía trước là biển hát Đón chúng mình về trong khao khát yêu thương. Ngút ngát màu xanh những trảng đước kiên cường...
Chuyện kể rằng: Sau khi lên ngôi, Nguyễn Phúc Ánh là vua Gia Long đã ban thưởng công lao cho cận thần. Ngài dành ưu đãi nhất cho một tướng vào sinh ra tử với mình. Cho anh ta yêu cầu bất cứ sở ước gì. Vị ấy nói: “Tâu Hoàng Thượng, hạ thần chỉ xin chữ Phúc thôi!”...
Đà Lạt xanh trong màu trăng thanh khiết Cái lạnh se lòng, Sương lưu luyến bờ vai. Một mái nhà xinh, Một vườn thơm hoa trái. Bạn đón trẻ về, trong sáng thơ ngây. Mắt tròn lắm và trái tim non lắm,...
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!