
- Sáng tác mới

Về bộ được 5 tháng, thì khai giảng năm học mới 1998 – 1999, năm học đầu tiên nó ở Bộ. Tối 4.9, giống như 12 năm qua, nó háo hức lựa chiếc áo dài đẹp nhất, là kĩ càng cả áo, quần, cẩn thận luồn vào 2 cái mắc áo, treo lên 2 chiếc đinh tường, một chiếc treo quần, một chiếc treo áo để không bị nhàu; là......
Chuyến đầu tiên, hắn theo Đoàn công tác của Bộ trưởng Nguyễn Minh Hiển đi Yên Bái cuối năm 1998, mỗi lần nhắc về chuyến công tác này, nó và Anh Trưởng phòng Tổng hợp – Kế hoạch Sở GD&ĐT Yên Bái lúc đó,...
Có hai cái tin thời sự diễn ra vào trung tuần tháng 7 này khiến em suy nghĩ. Hẳn chàng cũng biết, phụ nữ chúng em thường vẫn tiếp nhận, xử lý thông tin theo kiểu riêng, tức là hay bị ám ảnh, vận vào mình, rồi lo lắng nghĩ ngợi hoặc nhìn mọi vật bỗng dưng không như cũ nữa, theo kiểu mà các chàng hay......
Đâu phải bởi mùa thu Cho cây vườn rụng lá Đâu phải vì chia xa Mà tình thêm cách trở gặp gỡ và chia ly Cuộc đời luôn như thế Lá rụng ngày nay để...
Đương nhiên là em biết, chỉ cần nói đến “mảnh da báo”, lập tức chàng sẽ liên tưởng ngay tới “mảnh da lừa” của ông nhà văn cổ điển vĩ đại Balzac của nước Pháp. Thậm chí chàng còn nghĩ là em đã nhớ… nhầm tên tác phẩm nữa kia...
Khóc! Không phải yếu đuối! Và cũng rất đời thường Đôi khi nhìn con trẻ Mếu máo thật dễ thương! Hãy cứ để chúng khóc Thường là để thăm dò Từng cung bậc cảm xúc...
Về Bộ được 1-2 tuần thì nó thấy có lịch: Họp bàn về Hội nghị dạy học phân ban ở Trung học phổ thông. Trên lịch, ghi rõ: Thời gian, địa điểm, thành phần. Hội thảo do Bộ trưởng Nguyễn Minh Hiển Chủ trì, có sự tham gia của các Thứ trưởng, các lãnh đạo Vụ, Viện, Nhà Xuất bản, Công ty...
Tháng mười có một đề tài “lãng xẹt”: tặng hoa cho nàng. Không ít bậc mày râu, và có cả một bộ phận chị em nữa, cho đây là chuyện “vẽ vời”, “bày đặt”, “hình thức”, “phù phiếm”, “lãng mạn”... “Ông bà xưa có bao giờ biết đến chuyện tặng hoa, tặng quà ngày nọ ngày kia bao giờ đâu mà sao bây giờ lắm......
Với chúng tôi, chị Trần Huyền Tâm là người chị lớn của nhóm Búp Trên Cành. Không phải do Chị nhiều tuổi hơn, vì Chị chỉ hơn đám em út tụi tôi một vài tuổi; Chị cũng không cao lớn, chỉ nho nhỏ, xinh xinh; giọng nói thì cứ chậm rãi, nhỏ nhẹ, khi nói thì ánh mắt cứ lấp lánh như biết cười....
Cầm trên tay cuốn sách LÀM BẠN VỚI BẦU TRỜI, làm quen và đồng hành với Tèo và những người bạn, tự nhiên muốn tìm và gửi đến các em bé của tôi những câu nói hay, lời khuyên giá trị giúp ta vượt qua nghịch cảnh. Hỏi nhẹ google ra tận 60 câu ngắn dài....
Người Lười (và một bộ phận không nhỏ Người Nghèo) thường biện bạch sách & tri thức là xa xỉ, nhưng một cuốn sách giá trị, có khi giá rất rẻ, và đôi khi đọc xong nó bạn lại đổi cả cuộc đời....
Bắt đầu từ cái tên tập sách: “Hà Nội ngày con xa” này, nó đã khiến tôi suy nghĩ như một điều cần tìm cho cái duyên của tập sách! Bởi: Tác giả sinh ra, lớn lên ở mảnh đất Diêm Điền, Thái Thụy, Thái Bình (tỉnh cũ), nay là Hưng Yên (tỉnh mới), rồi cô gái ấy lại bén rễ, trưởng thành trên mảnh đất Tây......
Sức chứa và chức năng của não bộ ở trẻ em và người già có sự khác biệt đáng kể, phản ánh các giai đoạn phát triển và lão hóa. Và tôi đã tìm được tiếng nói đồng thuận khi trò chuyện cùng GeMiNi. Hắn cho tôi câu trả lời vô cùng thú vị, khoa học và hực tiễ...
Một buổi chiều cuối tháng Tám, tôi trở về căn nhà cũ bên kia sông để lấy vài tài liệu chuẩn bị cho năm học mới. Chuyến đi ngắn thôi, nhưng lại khiến tôi muốn nán lại lâu hơn — như thể lòng mình cần được hong nắng, được thở cùng nhịp với đất trời xưa cũ....
Hắn là kẻ ít học nhất so với bọn bạn học lớp 10 cùng trang lứa với hắn. Bằng chứng là, mọi người đi học từ đầu tháng 9. Riêng hắn ngày đầu tiên đi học là những ngày cuối Đông....
Tháng 8 năm 1996, nó thuê nhà trọ ở A12 Nghĩa Tân, ở cùng học trò và bạn của em ấy. Là người trưởng thành, cần ổn định cho con cái học hành, và quan trọng là, với nó, lúc ấy, có lẽ thuê nhà sẽ là phương án vĩnh viễn, nên nó sắp đặt cuộc sống, chăm chút căn nhà trọ giống như không bao giờ thay đổi......
Phép màu đến từ Ba Mẹ, Anh Chị Em ruột & các con, đó là phúc phần của nó. Phép màu đến từ thầy cô, bạn bè, đồng nghiệp & học trò, đó đều là may mắn của nó, vì nghiệm ra, cho đến khi nó nhận được những phép màu đó nó chưa có ý thức cho đi, chưa có ý thức gieo nhân lành....
Chợt tỉnh Ông hỏi: Tôi đang ở đâu vậy? Bà cười: Ông đang ở nghĩa trang cao cấp Dù không còn nhiều lý do để ham sống nữa Thì cũng nên ăn uống cho đúng giờ và thở thêm mươi năm...
Câu chuyện cứ thế trôi thêm vài phút nữa. Bất chợt chạm đến điều cả chị và nó đều không muốn nhắc tới. PHÉP MÀU không phải lúc nào cũng là thứ nó nhận được, nhiều khi là nó trao đi. Khoảng 10 năm từ 1995 – 2005 nó nhận nhiều mà cho đi cũng không ít....
Chuyên mục Tác giả - tác phẩm xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn đọc thân thương của Nhà Búp tác phẩm mới của Trương Minh Hiếu - tập thơ "Đi qua mỗi ngày tôi" qua bài viết Trương Minh Hiếu - thơ với năng lượng khai sáng "hiện thực hồn mình" của Nhà thơ KIM CHUÔNG...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!



