- Sáng tác mới
Khi Cò Bé đang đan cho Cu Nhỡ một chiếc đó thì Cu Nhỡ hớt hải chạy về. Nó vừa thở hổn hển vừa nói: Chị Tý anh Cò ơi có quả mít chín. Tý Nhớn nheo mắt hỏi: Quả to không....
Có một thời mà trứng gà quý đến mức chẳng có mà ăn thường xuyên. Có phu nhân nọ lại rất thích ăn cơm trộn trứng gà sống. Một ngày, đứa hầu gái bê mâm cơm lên nhà thì tự dưng quả trứng lăn rơi xuống hè, vỡ nát....
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Người xưa bảo, muốn thành công, phải đạt đủ 3 điều kiện là Thiên thời Địa lợi Nhân hòa (天時 地利 人和, 천시 지리 인화). Có lẽ ai cũng hiểu Thiên thời, Địa lợi, Nhân hòa nghĩa là gì rồi....
Ngày 18/11/1982, gã cùng mọi người gặp nhau trong buổi tựu trường! Lạ lẫm, bỡ ngỡ của những kẻ nhà quê, học một buổi ra đồng một buổi móng chân vẫn còn vàng do ngấm phèn chua....
Đào được sáu mét đất đá mới tới đất sét. Từ đáy giếng, Tì bỗng hét lên: "Cho tao lên, Sáng". "Có ngay, có ngay. Gớm làm như bắt được vàng không bằng. Nào... Bám chặt vào", Sáng nói và gồng người quay tay tời....
Heo may lúa úa lá gừng Hội chùa quê mở một vùng xuyến xao, Cốm mềm hẹn nếp uốn câu Mẩy căng ngực sữa đổ mau nhịp chày....
Xe chạy cả buổi không gặp một bóng người trên lộ. Nước nhiều hơn đất. Càng ngày càng thấy biển xâm thực. Chỉ một loài cây bá chủ: cây Đước ! Ngắm kỹ thấy nó đẹp lắm. Vẻ đẹp của cường tráng và gan lì....
Hội trường về nhé mình ơi Để cùng nhau sống lại hồi ấu thơ Mái trường xưa. Lớp học xưa ta ngồi xem có còn vừa nữa không Nắm tay quanh lớp một vòng bao nhiêu kỷ niệm chất chồng lên nhau...
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Nhiều lúc nghĩ đời buồn như lá rụng Gió triền sông cuốn lá cuối phương trời Trong thất vọng đôi khi lòng tự hỏi Có gì sai mà chẳng được thành công Rồi chạnh lòng ta lại hỏi với sông...
Kinh khuyết lùi xa, Tây Hồ dạo bước. Sen ngọc rung rinh mặt nước Sâm cầm thong thả bay đôi. Sạch trong cát bụi cuộc đời, Thăng Long mây tỏa xa vời còn đâu. Hôm nay được ngày rảnh rỗi Thầy trò ta chơi nhởi cảnh Ngũ Hồ....
Đã từ lâu rồi khi Covid xảy ra, nhiều biến cố đến với mình. Nhiều tới độ mà lúc nào mình cũng cảm thấy như nó mới xảy ra. Chuyện của năm kia nghĩ như chuyện của năm ngoái. Chuyện đã qua mà vẫn ám ảnh như chuyện đang diễn ra....
Nhớ câu giã bạn anh tìm về nơi ấy Về lại hội Lim nghe câu hát ân tình Mong được gặp em trong đêm hội quê mình Được nghe em hát, người ơi người ở...
Có một tiểu hoà thượng xuất thân từ một người quý tộc, năm gần 10 tuổi, cậu vô cùng bướng bỉnh, cũng rất tinh nghịch, hai mắt đầy nét trẻ con, lại hiện ra sự thông minh trời ban....
Tết năm ấy, tôi học lớp bốn. Vào đúng lúc làng tôi mở hội vật, tôi nhận được một lời thách đấu. Chuyển lời thách đấu là cu Tèo. Cu Tèo bảo tôi: "Thằng Mẹo nó tức mày lắm....
Theo ghi chép trong lịch sử, Lý Thời Trân là một danh y sống vào triều Minh. Lý Thời Trân thích đọc sách y học và là thầy thuốc rất tài giỏi. Ông được coi là một hiền nhân trong số các y sĩ thời bấy giờ....
Ngày xửa ngày xưa, ở Ấn Độ cổ có một người đàn ông vì chán ghét cõi đời hiểm ác nên đã tìm đến cửa Phật, quy y Phật giáo....
Trong những năm tháng học trò, tôi và bao bạn bè thuộc nằm lòng câu thơ của nhà thơ Bảo Định Giang: “Tháp Mười đẹp nhất hoa sen Việt Nam đẹp nhất...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!