- Sáng tác mới
Sống riết rồi mới thấy đường đời chẳng phải lúc nào cũng là đường cái quan bằng phẳng mà cũng có lúc là những khúc đường rừng lên xuống khiến ta hổn hển mệt nhoài. Cũng có cả con đường mà có lúc vừa gục ngã, tưởng như bỏ mạng, nhưng rồi ngồi nghỉ chốc lát lại thấy ánh sáng ngọn đèn lóe lên từ xa....
Chẳng hiểu trần nhà có cái chi mà ai cũng ngước nhìn lên đó Nhắm mắt lại thấy vạn điều to nhỏ Mở mắt ra lại chẳng thấy gì Trần nhà chẳng thể bước đi...
Mặt trời sưởi ấm trái đất Như em sưởi ấm đời anh Có một nơi linh thiêng rất thật Mà sao cùng đệ nhất mong manh Là chi một ly tửu mát lành Một vòng ôm chừng nghẹt thở...
Trên tường em là bức họa chân dung Một trung niên đẹp phi phàm như từ nhiều mẫu Em yên tâm gắn kèm ca khúc Tái sinh Kẻ ghen tuông tiềm năng bị chặn Không thể nào tiếp cận online. Mỗi ngày từ bức họa Em hạnh phúc chắt ra bao nét dáng...
Hạnh phúc không nhất thiết phải là những điều to lớn hay xa vời. Đôi khi, nó chỉ là những khoảnh khắc nhỏ bé, giản dị mà ta bắt gặp trong cuộc sống hằng ngày—những điều nhẹ nhàng nhưng đủ để làm ấm lòng....
Đến nhà thầy đồ học Ngày nào cũng phải qua Chỗ con chó đá đứng Mà chuyện này xảy ra. Thấy chó đuôi vẫy tít Cậu mới hỏi rằng là
Học trò qua không ít Sao chỉ mừng mình ta?...
Có người Thương nhớ tháng ba Đêm trăng thanh vắng người ra sau đình. Hình như người ấy một mình Không không! Người ấy
tự tình cùng trăng ... Nhìn trăng...
Chiều hè về lại phố xưa Tìm con sông vắng, những trưa gọi đò Chiều mưa tìm lại câu hò bến sông ngày ấy "ai chờ người ơi" Chiều về tìm lại xa xôi...
Em là ký ức trong tôi Một thời vương vấn một thời nhớ thương Một thời nhung nhớ tơ vương Ngây thơ áo trắng, sân trường, phượng rơi...
Lạ thế tối nay lại thấy buồn Tự mình nấu một bát mì tôm Mới thấy buồn kia hao năng lượng Đến mức ta đói lả khi buồn. Bạn đã bao giờ giống tôi không?...
Đêm trước buổi thi đầu con ít ngủ Nhưng hôm sau phải dậy sớm đến trường. Bữa tối tránh số không con kiêng món trứng Nên thực đơn còn cá và rau Bố bảo dại, hãy ăn thêm xương cá...
Cuối xuân nhưng Sa Pa hoa rừng muôn hồng ngàn tía vẫn tưng bừng khắp nơi. Giữa trời đất tuyệt vời bạn muốn có một bó hoa để làm “đạo cụ” chụp ảnh. Nhưng đây đó xuất hiện những tấm biển cấm hái hoa....
Khắp làng vang lên tiếng văng gõ vào go: lách, cách, sập..., lách, cách, sập... Không còn gì nhàm và gây buồn ngủ hơn âm thanh đều đặn, liên tục ấy, nhất là đã vào khoảng chín giờ tối. Cả xã, cả làng, cả hai vợ chồng ông bà giáo Duyên cùng làm khuya như vậy....
Minh đong ba miệng bò gạo vào rá, liệng qua trước mặt chị Nếp mẹ nó đang ngồi chọn cói rồi đi về phía giếng để vo. Trước khi đổ gạo vào nồi, nó bốc một nắm bỏ sang cái bát riêng....
Thời còn học phổ thông tôi chẳng mấy khi nghe đến từ Cù Lao. Lũ trẻ nông thôn thường tắm sông thường gọi những bãi nổi ở giữa sông là bãi, nhỏ hơn thì gọi là cồn. Sông, bến, bờ bãi, cồn là những từ chúng tôi được học được nghe và được biết từ tấm bé....
Lại thêm một mùa mưa bão đến. Năm nay là năm Giáp Thìn 2024, theo kinh nghiệm từ xưa: “Năm Thìn bão lụt”, dự báo mưa bão sẽ thất thường. Quê tôi ở vùng đồng bằng Bắc bộ, mỗi năm phải đón những trận bão ghé thăm, có trận lớn, trận nhỏ, có khi chỉ ảnh hưởng hoàn lưu của bão...
Mỗi chiều tan trường là cái Minh thường đi tắt qua lối giữa hai dãy lớp học, qua hàng rào tre hóp rồi theo các bờ ruộng để về nhà. Đường ngắn được đoạn chả hơn nó chạy ở sân trong dăm phút giờ ra chơi, thậm chí có lúc phải đi như làm xiếc qua chỗ lồi lõm, nhưng nhiều cái để khám phá....
Người đời có câu “thay đổi như thời tiết” thật chả ngoa. Bởi mới hôm qua thôi, cả Miền Bắc còn sùng sũng nước trong cơn dỗi hờn của nàng Ngâu. Ấy vậy mà sáng nay, đất trời Hà Thành lại đã lung linh những giọt nắng vi diệu. Nắng ướp hồn thu trong nước men say ngà....
Thấm thoắt, thế là đến 19/11 - Ngày của Quốc tế Đàn ông. Tất nhiên, 19/11 cũng là Ngày Nhà vệ sinh thế giới. Đời luôn cay nghiệt với Đàn ông mà. Hôm nay, mình giới thiệu vài câu chữ liên quan đến chồng của Hàn Quốc, đọc vui phết. So với vai trò làm con trai và làm bố trẻ con thì vai trò làm chồng nó......
Nguyễn Linh Khiếu, thời gian qua đã khẳng định là một nhà thơ đương đại khác biệt. Ở văn xuôi, với tùy văn, ông cũng đang từng bước khai mở một con đường riêng. Trong lời tựa, tác giả viết rằng: “Tùy văn không phải là thơ. Không phải văn xuôi và cũng không phải là triết luận. Nó có thể có liên quan......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!