- Sáng tác mới
Trăng khuya vằng vặc sáng. Gió đàn hây hẩy, xào xạc thổi qua những tàu dừa lấp lánh ánh xanh. Ba Đực bỏ sách xuống, bần thần nhìn ra cửa. Hoang mang, anh chạy lại góc nhà, lấy cây đờn bầu....
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Khoanh chân toạ thế niết bàn Tịnh tâm thoát khỏi nhân gian tẩy trần Chẳng còn gì tham si sân Ưu đàm* lấp lánh ở gần bên ta...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Đêm buông hoa quỳnh nở Trắng một vùng chiêm bao Chợt như bàn tay nhỏ Thơm đến độ nghẹn ngào Đêm tháng Ba vắng sao Trăng mờ sương se lạnh Hoa quỳnh giang đôi cánh Lấp lánh miền hư vô...
Thôi, đừng trách Ngọn gió xuân tình thổi bạt lời ai Một thoáng chông chênh Bước đời mê mải Em lặng thầm trong tôi xa ngái Trời vẫn lấp lánh sao Đất vẫn trỗi những mần khát khao...
Valentin, nếu không anh Ngay cả những nhành hoa đẹp nhất Ngay cả sô cô la mật ngọt Cũng không thể cho em bớt cô đơn Điều gì sẽ xảy ra nếu không anh Tất cả tháng năm Anh bên em với trái tim Nồng nàn, thắm đỏ...
Tuổi thanh xuân – tuổi của hoài bão ước mơ và khát vọng, tuổi làm nên những kỳ tích của cuộc đời. Ba chàng trai trẻ cùng chung niềm yêu thích thơ ca cùng lên đường ra mặt trận...
mồng một tết bút còn nồng men rượu mực còn xanh màu lá bánh chưng giấy còn thơm mùi hương trầm quế tim còn rung tiếng chuông đổ giao thừa nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ bạn bè đất nước...
Đừng đứng khóc trước mộ của tôi Tôi chẳng đấy, và chưa hề nhắm mắt Tôi hoá ngàn cơn gió thổi khắp Thành bông tuyết lấp lánh tựa kim cương Thành ánh nắng chiếu trên đồng lúa chín...
Ta nắm chặt tay nhau đi chung hết đoạn đường này em nhé. Xuân, Hạ, Thu, Đông bốn mùa trôi lặng lẽ nở nụ cười buông bỏ chốn thời gian qua thật rồi kỳ cực nhọc gian nan...
“Chuông chiều” là bài thơ thứ 85 trong tập thơ “Kẻ ăn xin thời gian” của nhà thơ Thái Thăng Long. Tập thơ in 333 bài thơ, dày 780 trang. Một kỷ lục về độ dày. Quan trọng hơn, Thái Thăng Long đã dựng một kỷ lục với chính mình về sức viết. Và cao hơn, càng nhiều tuổi, bút lực càng trẻ....
Chạm vào một kỷ niệm Tay như sờ chiếc gương Có khi bừng lấp lánh Có khi thấy tổn thương... Nhưng dù sao đi nữa Nó cũng rất tuyệt vời!...
Buổi sáng bước ra khỏi cửa. Không khí lạnh ngắt sững sờ. Lặng lẽ đi ra khu vườn để cảm nhận thời khắc sớm mai của cỏ cây. Ngạc nhiên chưa. Không thấy gì cả. Khu vườn im lìm run lên trong giá rét....
Munich, một chiều thu tĩnh lặng. Góc phố bình yên. Nắng phớt hồng, lan man trên những vòm cây. Văn phòng của tôi xinh xắn, trang trí nhẹ nhàng bằng những bức tranh tự vẽ, màu xanh nước biển, xanh hoa lý. Rèm cửa cũng xanh dịu dàng....
Nằm dài đợi trái sung rơi Đợi hoa xuân nở đợi Giời xuống thăm Nằm dài đếm tháng đếm năm Thời gian trôi để cho tằm nhả tơ Để cho sóng kịp vỗ bờ...
Ở nước Nhật, Mùa lá xanh lá vàng lá đỏ Lá cỏ cây tự nhiên hóa thành hoa Người già bỗng rộn ràng như trẻ nhỏ Lữ khách ngỡ ngàng tưởng ở trong mơ...
Từ trên đỉnh núi Bổ Đà nhìn xuống Như Nguyệt uốn cong như một vành trăng Nơi Lý Thường Kiệt phá tan giặc Tống Viết Tuyên ngôn lấp lánh ánh Nguyệt hằng...
Đêm Nha Trang lặng lẽ sóng trôi Đảo nằm ngủ mơ màng nghe gió hát Các vì sao ẩn mình trong bãi cát Chợt hiện ra lấp lánh dưới chân người...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!