- Sáng tác mới
Ai xuôi trên sông Hương Mà thương? Ai ngồi giữa con thuyền Mà Huế? Chiều ni bên tê Thương hoài bên nớ Đôi bờ xanh Dìu dịu dòng xanh!...
Ước gì có được một chiều Về ăn cơm với mẹ yêu một lần Cá khô, muối đỗ, dưa cần Với canh mẹ nấu một lần nữa thôi Bao năm bươn chải với đời Tóc con đã bạc, ngày trôi cuối ngày...
Huyền bí mầu tâm linh người Pà Thẻn nhẩy lửa liệu sau ngàn năm nữa khoa học giải mã chăng ? Tháng chín đêm trăng rằm thầy mo gieo đàn gõ...
Vào Xuân tạm biệt gió hoang cuống xanh phiến lá cưu mang lộc đài Giấu lòng giám tỏ cùng ai phận riêng con gái đợi hoài, thế thôi! Cau non vừa mũm mĩm ơi...
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Thời gian trôi quá nhanh! Già lúc nào chẳng biết Sức lao dốc không phanh Mới nhận ra khác biệt... Hình như mình đang sống Giữa ảo tưởng ngày mai Hôm nay trôi vô vọng Quá khứ đeo bám hoài......
Nếu anh coi thường công việc thường nhật như chuẩn bị bữa ăn, lau nhà và giặt quần áo, anh không thể sống một cuộc sống tuyệt vời được (Tolstoy - "Học cho những ngày tới"). Nhà tuỳ bút kiêm triết gia Alain de Botton cũng nói rằng:...
Một lần nữa thôi, Nắng tháng Mười nồng nàn nóng hổi Bóng tối mềm sau đường cong bối rối Khoảnh khắc ngừng trôi, thu ngấm vào da thịt Chín mọng nụ hôn; mùa trao đắm đuối!...
Một cao tăng được mời dự tiệc. Ngay giữa các bàn bày các món mặn là bàn bày những món ăn chay. Chợt ông phát hiện trong một đĩa chay có một miếng thịt heo. Người đệ tử đi cùng cũng nhìn thấy, anh ta bèn dùng đũa bới miếng thịt lên cho dễ nhìn...
Đào được sáu mét đất đá mới tới đất sét. Từ đáy giếng, Tì bỗng hét lên: "Cho tao lên, Sáng". "Có ngay, có ngay. Gớm làm như bắt được vàng không bằng. Nào... Bám chặt vào", Sáng nói và gồng người quay tay tời....
Có thể đấy là một sự thật. Người ta xì xào với nhau đó là một chuyện lạ. Tiền không phải từ trên trời rơi xuống. Việc người ta từ bỏ tiền quả là một chuyện khó tin. Vậy mà ông Quang lại dám cả gan từ bỏ tiền. Hình như vì danh. Còn nghe phong thanh, thì vì một người đàn bà!...
Triều đại nhà Đường được xem là thời kỳ hoàng kim của lịch sử Trung Quốc, thời kỳ mà Trung Quốc là thiên triều hùng mạnh và lãnh thổ rộng lớn nhất thế giới. Đỉnh cao của Triều đại nhà Đường thuộc thời kỳ giữa “Thịnh triều Trinh Quán” (Hoàng đế Đường Thái Tông) và “Thịnh triều Khai Nguyên” (Hoàng đế......
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Trước ngõ nhà tôi trồng một khóm tre đằng ngà. Vừa làm cảnh, vừa lấy bóng mát. Từng đàn chim sẻ kéo nhau về đậu kín trên các ngọn cây. Chúng líu ríu gọi nhau, cãi nhau chí chóe. Nghe như một bản nhạc của sự sống vậy. Tôi có thói quen, vào những lúc thư nhàn,...
Lê đã quyết định trở lại đơn vị sớm. Mặc dù y lệnh chưa cho phép nhưng ruột gan Lê cồn cào khi nghĩ đến bao đồng đội còn nguy nan ngoài chiến hào. Những ngày này, thêm một tay súng là đồng đội có cơ may bớt máu chảy đầu rơi. Dạ Thủy tần ngần khi nghe Lê nói về quyết tâm trở lại mặt trận....
Một bờ dậu thưa, có dây bìm bìm nở hoa tím tím. Mảnh sân nhỏ có vại nước hứng mưa và chiếc gáo dừa như vừa có ai múc nước. Cái bếp nhỏ, làn khói thông thả bay lên mang theo mùi thơm của niêu cá kho tương. Lui cui bóng mẹ giữa những mớ rau xanh ngắt, mớ tôm tép lao xao trong chiếc rá tre…....
Lê xiết chặt tay Hoan rồi xốc lại cái ba lô trên lưng. Hoan nhìn theo Lê cho đến khi bóng áo xanh màu lá rừng của anh khuất hẳn. Hoan lục tìm lá thư cũ của Lê gửi cho mình vài tháng trước. Đọc lại, Hoan càng quý trọng Lê hơn. Hoan gấp lá thư của Lê bỏ vào túi áo, lòng nao nao. Thương anh Lê quá!...
Mình cứ tưởng chỉ có học sinh ở Bến Tre nơi mình dồn hết nhiệt huyết cho một thế hệ mà mình gọi là "thế hệ vàng" là còn nhớ thầy. Những học trò ấy đa số giờ đây thành đạt. Mình không đánh giá bằng tiêu chí của người thường thời Mạt Pháp, thời Tận......
Một lần nghe kể về vướng mắc của người bạn, tôi đã tìm cách an ủi rằng: sống với nhau mà không có niềm tin yêu thì khổ lắm. Để động viên bạn, tôi đọc một đoạn thơ trong bài “Ngày về không xa” mà tôi viết sau khi nói chuyện với tình yêu của mình...
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!