- Sáng tác mới
Từ nhỏ đến giờ, tôi luôn thích ngủ với cửa sổ mở. Không phải vì tôi thích những cơn gió đêm mát rượi, cũng không hẳn vì muốn nghe tiếng lá xào xạc hay âm thanh tĩnh lặng của màn đêm. Điều tôi mong chờ nhất chính là khoảnh khắc bất chợt tỉnh giấc và nhìn thấy cả bầu trời sao lấp lánh....
Con là ánh nắng mai Rạng ngời trong mắt mẹ Mỗi nụ cười con hé Làm tim mẹ rộn vang. Bàn tay nhỏ dịu dàng Ôm mẹ khi nũng nịu
Ba về, con tíu tít Chạy ào ôm lấy ngay....
Khi ta nhớ mảnh vườn bên lối ngõ Vệt mồ hôi lăn trên dấu cuốc cày Là cha mẹ tảo tần như sông chảy Nghiêng ráng chiều phù sa đỏ như son...
Qua những người bạn quê gốc Thái Bình từng gắn bó với các khoá đào tạo, bồi dưỡng thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học “Búp trên cành-Thái Bình” giai đoạn 1976-1990, tôi mới được biết đến Nhà thơ Kim Chuông, được trao đổi và được ông viết lời giới thiệu cho một số cuốn sách đã xuất bản. Từ mối......
Hôm nào mới chớm sang Giêng Sớm nay tháng cạn chung chiêng đất trời Bên thềm giọt giọt rơi rơi Tàn đêm trở gió tơi bời ngọn cây
Sương còn ngái ngủ trên mây Ngẩn ngơ tiếc dở cơn say giấc nồng...
Sau nhiều ngày đứng cuối Hôm nay con bật khỏi lớp ấy rồi Bố ơi Phải chăng con chỉ là đồ bỏ? Con à Câu trả lời có ngay nhưng sẽ dài lắm đó... Hãy nhìn cụ nội trên tường...
Bà bảo Cây gạo làng ta có ma Tháng Ba lập loè đốm lửa Em hẹn gặp anh nơi đó để xem bản lĩnh đàn ông bao nhiêu năm hạnh phúc tột cùng...
Trời thì bão gió gì đâu Vẫn xanh vời vợi một màu mây xa Tôi ngang qua ngõ em à Còn riêng vạt nắng vỡ oà chiều thu...
phải chi đừng có Xuân sang đàn ong đừng cõng nắng vàng liêu xiêu trọn đời góp nỗi cô liêu thả trôi vào áng mây chiều lẻ loi hé môi vớt vát nụ cười...
Nước mắt trào mi chẳng biết tại điều gì đời buồn vui nhiều quá khóc cho lòng nguôi ngoai? Nhớ mình hay nhớ ai tuổi thơ xa xôi lắm thắm xanh một cánh đồng mái lều nghiêng bên sông. Thời gian trôi mênh mông...
Tôi tìm thơ, một chiều mưa Công viên vắng lặng, lưa thưa bóng người Hoa xuân lấp lánh nụ cười Chồi non hé mở chào mời ý thơ
Chim non tập hát vu vơ Người ơi người ở ý ơ đừng về...
Em ơi vào Quy Nhơn Biển xanh và mây trắng Mênh mông và sâu thẳm Tình người nồng thắm hơn Em ơi vào Quy Nhơn Ghé thăm Hàn Mặc Tử Những vần thơ quyến rũ...
Có câu mười sáu trăng tròn hôm nay mười tám có còn thế không chờ xem trong cõi mênh mông méo tròn có giống ở trong cõi người...
Xưa em trải dải cát dài Anh nằm đón ánh ban mai rực hồng Gặp em giờ vẫn mênh mông Cổ à, Trà mãi thơm nồng tình em...
Cái lạnh cuối năm giấu mình trong màu xanh dịu nhẹ. Ông mặt trời xa vời vợi phớt một sắc vàng trong suốt lên những cành cây khẳng khiu đã đóng mình ngủ đông. Những thân sồi cũ kỹ nâu thẫm hay những hàng bạch dương trắng bóc kiêu sa, tất cả đều trơ trụi. Mùa đông xứ Âu....
Dò tìm trước biển mênh mông Sóng trào qua vòng tay ấm Mây tan dưới tầng sâu thẳm Hải âu lạc tiếng chiều về Hành trình đến nẻo đam mê Thác ghềnh vạn ngàn cay đắng...
Bạn có trí tuệ không? Xin thưa đừng hỏi khó. Trí tuệ thì luôn có, Mà tôi thì lại không. Vì có gì mà chứa, Mênh mông hoà mênh mông....
Anh không muốn anh là Romeo Để em phải thành Juliet Tình yêu là cái chết Thù hận và khổ đau... Trên đời này có bao kẻ yêu nhau
Để lại được cho đời sau truyền thuyết ?!...
Tự do làm những cánh chim Bay trong gió lộng, vươn tìm trời cao Lướt cùng với những trăng sao Trời xanh mây trắng lượn chao vẫy vùng Mênh mông biển rộng vô cùng...
Vẫn là những nhớ cùng mong Vẫn là những ngóng cùng trông mỗi chiều Quấy thêm một chút cho đều Lẫn hương vị cũ xiêu xiêu lối về
Sớm nay gió bắc mải mê...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!