- Sáng tác mới
Người ta bảo thơ là tiếng lòng của thi nhân. Đọc thơ tức là đọc tiếng lòng của người viết, mà cũng là tiếng lòng người. Những lúc rảnh hay đang trong tâm trạng ưu tư, tôi thường tìm thơ để đọc, để lắng tiếng lòng người, để cảm và để hiểu mình hơn. Mà là đọc theo cách tôi thích, tức là cứ “nhâm nhi”......
Cùng trong Thái dương hệ mà 8 vạn năm mới lại lướt qua lại. Thật là tình đậm đà quá mà .Không hiểu 8 vạn năm trước, khi C/2023 A3 lướt qua địa cầu, mình đang là gì nhỉ? Một cái cây? Một tảng đá? Một anh chàng đẹp trai hoặc một cô gái kiều diễm?...
So với các bạn bầu trong nhóm Búp thì Trần Thu Huê có lẽ là người có diễm phúc lớn lao khi được theo học “Lớp Búp Trên Cành” lâu nhất, tới những 7 mùa hè, từ lúc khóa học đầu tiên kéo dài 2 tháng hè năm 1976 tới những năm sau này chỉ còn vẻn vẹn 2 tuần....
Tôi biết em vào một ngày hè nắng chói chang. Nhìn em thật bức sốt với cái đầu đầy tóc rối tung, lòa xòa xuống mặt, sau được em chiếu cố cặp vội cặp vàng bằng cái bím ba lá. Những lọn tóc khét nắng bết dính cả đống mồ hôi....
Có ai đó nói rằng mảnh vải, chiếc áo, đôi giày, ngôi nhà mình, lúc ban đầu đều tươi mới, rực rỡ và nổi bật với màu sắc riêng của mình. Sau thời gian, các màu bị biến đổi, do phai nhạt, hoặc do bụi bám. Lúc này chỉ có hai lựa chọn, hoặc bỏ mặc cho cũ kĩ, hoặc làm mới như ban đầu....
Ôi tuổi thơ, xa nhớ, và mộng mơ! Những tháng năm đầy khó khăn, vất vả Lũ chúng tôi từ khói bom, đạn lửa Tự lớn lên như những búp măng rừng! Cha mẹ nghèo, được "bù" thêm chiến tranh...
Chưa năm nào vui như năm nay. Tất cả các ao cùng đánh bắt cá một lượt. Đám trẻ con tíu tít chạy từ ao này sang ao khác làm quang cảnh thêm nhộn nhịp....
Ngày nhỏ, anh Tuấn hơn tôi 8 tuổi nên được mẹ giao nhiệm vụ trông tôi. Đi học tổ, học nhóm, anh cõng tôi trên lưng, đến nơi thì để tôi tha thẩn chơi trong lúc anh và các bạn học bài. Anh tôi có sở thích "giết rôm", cứ một lúc lại vạch lưng tôi "xem c...
“Mưa đền cây, em đấy hiền hòa Gieo cuộc sống, tình yêu và hạnh phúc. Đáp đền cho anh những gì đã mất Để cuộc đời này mãi mãi bắt đầu yêu.” Đó là mấy câu thơ trích trong bài thơ “Mưa đền cây” của một thành viên Nhà Búp đến từ làng vườn Thuận Vy, một cô gái có cái tên rất đẹp, có nụ cười thánh khiết......
Đi giữa đầm sen giữa mọi người nom buồn cười quá cái thằng tôi nhà quê xộc xệch khuềnh khoàng bước bên những nàng tiên đẹp tuyệt vời...
... Đêm qua, tôi đã kể với các bạn về những ngày ở quê hương, những kỷ niệm đồng quê, chăn trâu, cắt cỏ và những công việc quê mùa khác... Nhưng nếu kể về kỷ niệm đồng quê, chăn trâu cắt cỏ, mà quên kể về con trâu -...
Ông là Người Thầy đặc biệt của Nhóm Búp, là người đầu tiên dạy tôi cách làm thơ, cách gieo vần, cách kết hợp sao cho thật “nhuyễn” thật “hay” các ngôn từ, vần điệu, hình ảnh và cảm xúc trong một bài thơ. Ông là người đã đưa tôi...
Mỗi người sẽ hò hẹn với mùa thu theo một cách riêng của mình. Hôm nay cuộc hẹn của tớ với mùa thu là đạp xe một vòng quanh Hồ Tây lộng gió và lảng bảng hơi sương....
Tên chú là Dũng. Nguyễn ... Dũng! Chú là em út trong đàn con bảy đứa gồm bốn trai ba gái của gia đình chồng tôi. Tôi biết chú trước khi biết anh - “người trăm năm” mà tôi đang gắn kết....
Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn - vị anh hùng dân tộc, văn võ song toàn, lập chiến công hiển hách: chỉ huy quân dân ta ba lấn đại thắng Nguyên - Mông đầu thế kỷ 13. Ông được dân ta suy tôn là Đức Thánh Trần, lập đền thờ và dựng tượng đài ghi công ở nhiều nơi; được thế giới công nhận là một trong......
Nhớ xưa mẹ tôi thường nói "Vàng có giá, lá vô ngần!" Chỉ giá nhu cầu thiết yếu Đột ngột tăng vọt bội phần... Nghe tin sắp có siêu bão...
Khi thuê xe của điểm du lịch chở đoàn lên tham quan đỉnh Langbiang thì xe chỉ có 7 chỗ mà đoàn 8 người. Mình nhường mọi người lên núi vì đã từng lên đó. Mình ngồi chờ ở một tiệm cà phê chân núi....
Nếu chúng ta có thể Nhìn vào trái tim nhau Hiểu những thử thách riêng Mỗi người phải đối mặt Tôi nghĩ chúng ta sẽ Xử sự nhẹ nhàng hơn...
Cả đoàn thăm quan Thành cổ Quảng trị của chúng tôi ngày hôm ấy lặng đi vì xúc động khi nghe anh thuyết minh đọc lá thư mới tìm thấy trong lòng đất của liệt sỹ Lê Văn Huỳnh. Chị Hoàng Điệp, phóng viên báo Người Hà Nội không nén nổi xúc động, dúi...
Bố ở bên ngoài oai phong như tướng, nhưng ở nhà lại là chú tốt đen. Bố, khi ở nhà cứ ra vẻ người lớn, nhưng trước bọn trẻ con thì thường vui cùng chẳng khác thiếu niên. Mẹ, trước mặt mọi người thì luôn cầu nguyện...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!