- Sáng tác mới
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Chắc ai cũng tò mò muốn biết cái thôn Hạnh Hoa cụ thể này ở đâu? Và họ Đỗ tại sao lại ngẫu nhiên được ngồi uống rượu nơi này. Tra cứu tìm hiểu thì mới thấy nguyên lý: Hình tượng văn chương ở cấp độ nào...
Năm 1991, Nguyễn Linh Khiếu xuất hiện trong đời sống văn học với tập thơ Chùm mơ tiên cảm gây không ít ngỡ ngàng, bởi ông vốn là người giảng dạy và nghiên cứu triết học bỗng một ngày đẹp trời rẽ lối sang thi ca như một định mệnh,...
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Nhan sắc hoa nói bằng màu Xa nhau ngắm nhớ cho nhau vừa lòng Tím ngang màu tím thủy chung Đỏ hơn một trái tim nồng nàn yêu Nhang ngát hương lặng lẽ thơm Hồn nhiên thắp mấy nụ hôn gió trời Chơi vơi lướt nhẹ làn hơi Một lần tận hưởng suốt đời chưa quên...
Lúc chúng tôi ra rả như cuốc kêu thuộc lòng bài "Bà Còng đi chợ mua rau", tôi vô tình liếc sang phía thằng Công. Nó có vẻ bối rối, mặt đỏ nhừ, miệng lí nhí. Tan học, cả lớp ùa ra sân. không ai để ý Công vẫn ngồi trong lớp,...
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Bữa ấy hoa Xoan đã vào thơ, Xuân muộn, phòng trai vẫn khép hờ... Khách tục đến thềm, rêu xanh không tiếp. Thoáng thoang, muôn muốt, mưa bụi rây......
Tính ra một gánh cà chua Mới bằng một chai tương ớt... Cái gì cũng dành để Tết Có con cháu về mới ăn. Nhà nông năm rồi khó khăn Cuối năm sương muối giá rét...
Cứ ngỡ sông Son đỏ Bất ngờ nước nói xanh Con đò rời bến đỗ Dỗ cánh cò bay ngang Núi tím bờ bãi biếc Chiếc thắt lưng Quảng Bình...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Em mơ một mùa xuân mưa bụi hiền hòa gió lớt phớt thơm mùi hoa đồng nội cánh đồng lúa trải xanh vào giấc ngủ anh ru ... Em mơ một mùa hè nắng đổ cháy hết mình cho thỏa những khát khao...
Anh đừng ghen với những người đàn ông trong thơ em Chẳng biết họ có thật không hay chỉ là hư ảo Mượn cảm xúc, em xuôi ngược qua mùa dông bão Thơ dịu dàng, em yêu họ đắm say....
Có câu khá hay về Khuyên, chưa rõ tác giả. Nội dung là: Ngay cả Khuyên, cũng tùy cách khuyên mà nó có thể là sự nhiều lời, cũng có thể là lời khuyên đúng nghĩa...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Ước gì có được một chiều Về ăn cơm với mẹ yêu một lần Cá khô, muối đỗ, dưa cần Với canh mẹ nấu một lần nữa thôi Bao năm bươn chải với đời Tóc con đã bạc, ngày trôi cuối ngày...
Từ xưa, ở Trung Quốc, gió thổi vào mỗi mùa đều có đặc điểm riêng về phương vị, không phải là mùa đấy gió chỉ thổi từ phía đấy đến mà đa phần gió từ phía đấy đến. Vì vậy, người ta đặt tên gió vừa theo mùa, vừa theo phương vị. Cụ thể:...
Mẹ tựa cửa nhìn theo Đồi chè hiu hiu gió Mấy năm rồi vẫn thế Hết kỳ nghỉ con đi Quẩn quanh chẳng nói gì Nghèn nghẹn chào không rõ Ngõ mòn chân thuở nhỏ...
Dễ mấy chục năm rồi ta chẳng được ngắm Trăng, Rằm tháng Giêng, Văn vắt giữa trời xanh, Lồng lộng gió... Xuân liệng vàng dạt xô hoa cỏ Ước gì trở về thời thơ nhỏ Một lá thuyền lau lách ướt sương khuya Một mình ta...
Chiều nay tôi mừng quá! Vì nghe tiếng mèo kêu Giọng có vẻ giục giã Tôi liền chạy xuống theo... Đúng là tiếng của nó! Tôi nghe lâu thành quen Nhưng khi tôi mở cửa Chẳng thấy bóng bạn hiền......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!