- Sáng tác mới
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Gần đến 8/3, bầu không khí đang nóng dần lên. Chị em lo sắm sửa, làm đẹp, tổ chức các hoạt động thiết thực cho ngày lễ kỷ niệm Phụ nữ quốc tế....
Rèn thân một niệm về không Rèn ngôn mỗi sát na công thiện đời Rèn ý mộng huyễn mây trời Trái ngang suôn chảy bặt lời vô ưu....
Hà Nội vào Đông Những đôi má ửng hồng Áo muôn màu rực rỡ Có ai từng nhắc nhở Đừng để mùa Đông lạnh lẽo mắt người Hà Nội vào Đông Hoa sáng nay...
Có nhà thơ gọi đất nước ta là "Đất nước hình tia chớp", nơi đây đầy giông tố. Mẹ Âu Cơ đã chọn dải đất đó, dải đất hình tia chớp, và chọn đúng vùng "Tâm bão" để sinh ra con Lạc cháu Hồng....
Tuổi thanh xuân – tuổi của hoài bão ước mơ và khát vọng, tuổi làm nên những kỳ tích của cuộc đời. Ba chàng trai trẻ cùng chung niềm yêu thích thơ ca cùng lên đường ra mặt trận...
Chị ơi 66 mùa xuân (*) Tươi như mai nở Thắm như cánh đào! Mớl ngày nao đêm thi Rạch Giá Chị hát dân ca "người ở đừng về" Giọng trong trầm ấm thiết tha Tóc dài, sơ mi trắng Tinh khôi mượt mà....
Mẹ từ triền sông ra tận biển gặp con, ngọn gió mát lành. Con đoá hoa xinh nhè nhẹ, ban mai xanh. Ngọt một vùng cỏ cây, thơm một miền nhung nhớ. Trong ánh ngày rạng rỡ, rộn tiếng chim....
Mấy hôm trước, lúc cả nhà ngồi quây quần uống trà sau bữa điểm tâm, ông tôi bảo tới mùng 8 tháng 8 này, bà nội vừa tròn 88 tuổi. Bố tôi vui vẻ nói đùa, nếu biết thêm giờ sinh nữa thì dãy số tính tuổi bà sẽ là bốn con số 8....
Bao người thương... mà có khác gì đâu. Vẫn dòng sông bên bồi bên lở. Âm thầm hai mùa, nước trong, nước đỏ. Vẫn miệt mài đón nước đến,chở nước đi. Bao người thương ...mà nào có khác chi!...
Đầu năm 2024, mình có chuyến du ngoạn qua một vài tỉnh gần quê mình, nơi có những dòng sông rất đẹp chảy qua. Sông làm nên nét thi vị mềm mại cho miền đất nơi nó chảy qua....
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
Tôi là một giáo viên hạnh phúc! Hạnh phúc bình dị của người đưa đò là luôn được đón những người khách năm xưa trở lại. Có những em không may mắn trở về để được trải lòng, để nghe lời động viên khuyên nhủ....
Hãy làm trẻ chăn trâu, Đi về nơi đồng nội, Đi về mùa nước nổi, Nghe bìm bịp kêu ròng... Nghe nước vỗ sì soạp, Rạp dừa nước ven sông, Hãy hái búp sen nhỏ, Sáng vừa nhờ hơi sương ......
Đau cho thế thái nhân tình buồn cho hai chữ nhục vinh của đời Đau cho nghề lắm, nghề ơi Coi chừng chết đuối khi bơi giữa dòng Ta đau như muối xát lòng...
Có một ngày em đã yêu anh Ta mỏi mắt chờ nhau phố vắng Trưa công viên bồn chồn cái nắng Mưa bất ngờ...ta được... nép vào nhau... Một con tem chở thương nhớ hai đầu Thương trò nghèo cõng hai lần con dấu...
Khi nhắc đến Thỏ và Rùa, 100% chúng ta lại nhớ về câu chuyện chúng thi chạy với nhau. Thỏ thua vì chủ quan, kiêu ngạo. Rùa thắng vì kiên trì, lạc quan. Hôm nay cũng là câu chuyện về Thỏ và Rùa, nhưng là "chuyện đằng sau cuộc đua" ấy....
Ta đã hiểu những gì cần hiểu có điều chi cấn cá nữa đâu Con đường tối dẫu có nhiều gai góc Vầng trăng ta vẫn tỏa sáng trên đầu Vầng trăng ấy theo ta từ thuở nhỏ...
Một lần nghe kể về vướng mắc của người bạn, tôi đã tìm cách an ủi rằng: sống với nhau mà không có niềm tin yêu thì khổ lắm. Để động viên bạn, tôi đọc một đoạn thơ trong bài “Ngày về không xa” mà tôi viết sau khi nói chuyện với tình yêu của mình...
Sáng nay tòa tiếp tục Các bên đối đáp nhau Kiểm sát đối đáp trước Luật sư hầu theo sau Chắc chắn qua đối đáp Sự thật sẽ hiện ra Chả biết sự thật ấy...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!