- Sáng tác mới
Chợ nổi Cái Răng những ngày cho tôi trở về Miền Ký ức. Yêu lắm các bạn Miền Tây. Mảnh đất Gò Quao tỉnh Kiên Giang đã cho tôi những tháng ngày ấm áp trong những năm tháng xa nhà....
Ngủ lịm trong hoàng hôn Brighton tím sẫm những cuộn cỏ khô tĩnh lặng trên cánh đồng vắng vẻ cuối năm cứ thấy cỏ là tim ta hồi hộp cứ thấy cánh đồng là tâm trí ta lại khấp khởi có phải lũ cào cào châu chấu...
Phút giây đầu gặp gỡ Tình như đã nghiêng trao Yêu thương từ ánh mắt Vào trong giấc thì thào Hai con tim nhung nhớ Lạc vào giữa vần thơ...
Xếp đôi sợi nắng ngọt ngào Trải cơn gió bấc len vào nhân gian Trong vùng ký ức miên man Mùa Thu đã cũ hoa vàng đã phai... Đông sang vặn vẹo hình hài...
Buổi sáng bước ra khỏi cửa. Không khí lạnh ngắt sững sờ. Lặng lẽ đi ra khu vườn để cảm nhận thời khắc sớm mai của cỏ cây. Ngạc nhiên chưa. Không thấy gì cả. Khu vườn im lìm run lên trong giá rét....
Trước biển cả bao la biết bao điều muốn nói, Muốn biến thành trăm sóng giỡn vô tư, Trước rập rờn những dợn sóng vô bờ, Ta muốn lang thang thành trăm ngàn ngọn gió ......
Mùa xuân đang về với Miền Đông Nam Bộ. Những vườn điều đã bắt đầu lác đác chín, quả đỏ, quả vàng xen lẫn những chùm quả còn non. Mùi hương điều hăng hắc, thơm thơm lan tỏa trong gió nhẹ. Lúc này, tiểu đoàn 168 giải thể chỉ để lại đại đội 10 bộ binh và C15 Đặc công,...
Chẳng hiểu đêm nay sao khó ngủ, Tiếng ve ngân có dịu bớt hè? Chừng ấy năm, Ngỡ đời cứ lê thê. Chồng thư cũ, bỗng ùa về kỷ niệm... Nhìn chữ xưa, mà hồn luýnh quýnh. Đóa hoa nào, lóng lánh mắt ngời mưa?...
thăm thẳm trong sương cánh đồng kiều mạch đá sắc nhọn miên man bông hoa dịu dàng tinh khiết một mình một mùi hương một nhan sắc một cao nguyên đá một cổng trời Quản Bạ heo hút chênh vênh...
Nắng trải nhẹ, Ngàn me non mở mắt. Phía trời xa, mưa giăng kín chân trời. Một vạt nắng, Vài ba vạt nắng, Mờ dần đi, Mây vần vũ đen rầm. Mưa lại rơi, Ào ạt rơi, rơi... Vườn hoa nhỏ, Sàn nhà không mái, Chỉ cho hoa, Không chỗ trú cho người, Chỉ cho cây cỏ hát ca thôi!...
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Là lang thang góc bể chân trời Là miên man nỗi buồn sâu thẳm Là nghẹn ngào tiếng lòng gửi gắm Là Hằng Nga đỏng đảnh chơi vơi...
Tôi nghe tiếng lá mùa thu rụng Xuống bến ngày xưa tuổi biết buồn Hoàng hôn xuống bến tôi ngồi đón Vô tình gặp được ánh trăng tan Tôi ngồi yên lặng, nghĩ miên man Nghe gió ngoài sông, nhớ thẫn thờ...
Anh không muốn ví em là biển Biển dẫu mênh mông vẫn giới hạn bến bờ Anh không muốn ví em là biển Sắc biển dẫu xanh Vẫn đổi thay theo ánh nắng trời cao Anh muốn đến bên em Bằng muôn nỗi khát khao...
Mực thân mềm hình ống. Có nhiều loại khác nhau. Mực bạo chúa to lớn cả chục cân. Mực sim chỉ bằng ngón tay. Mực không có xương nhưng có một chiếc mai chạy dọc sống lưng. Loại mai mềm mỏng manh trong suốt. Loại mai cứng xốp cong vút xa hoa như một chiếc thuyền độc mộc trắng toát....
Đêm nay chợt thấy lòng trống vắng Phấp phỏng trong tim một nỗi nhớ mơ hồ Em chết lặng, hình như mình đã nhớ Thoáng chút giật mình, em thức với âu lo...
Bên cầu ao hay ven sông nước lặng bao giờ cũng có đàn cá trắng mắt dung giăng dung giẻ đung đưa nhún nhẩy. Trắng mắt chỉ bằng que diêm nhưng thân dẹt trong suốt như pha lê. Đôi mắt to bất thường có vành khuyên trắng bạc lấp lánh đẹp miên man....
Nơi cát ướt bãi biển có hằng hà sa số dã tràng. Nó bé nhỏ chỉ bằng đầu ngón tay. Toàn thân màu sáng cát. Đi lại cò cưa chậm rãi khoan thai. Thấy bọn trẻ nó không chạy mà bài bây miễn cưỡng thập thò cửa hang bé xíu nơi cát mềm....
Nhớ mùa thu cũ, gió heo may Nhớ trọn trong tim, dáng ai gầy Nhớ con đường cũ chung đôi ấy Bên đường sương trắng mãi giăng giăng Nhớ buổi ta ngồi chuyện dưới trăng...
Núi gần mây trắng chòm chòm Non xa mây trắng vẫn còn vây quanh Gần xa mây trắng giăng thành Mây bay... Còn lại núi xanh giữa trời!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!