- Sáng tác mới
Đầu mày đến cuối mắt thôi Mà sao cách cả khoảng trời chia xa Vẫn đắm đuối vẫn mặn mà Mắt trong mắt vẫn thiết tha nồng nàn Hàng mi nhẹ lướt mơn man...
Thương thay tài phép Cao Biền, Càn Khôn hòng đổi hoạ liền dậy non. Gớm thay cháu chắt Biền con, Mong manh kiếp trược vẫn còn giương vây....
Giật mình, con gái gọi: "Ba ơi xuống với con!" Lần chần cùng thơ phú Nhõng nhẽo tha thiết hơn ... Thì ra tối hôm nay, Theo bạn bè trường lớp, Mười hai sẽ chia tay, Nên du lịch mấy ngày ,...
Đau cho thế thái nhân tình buồn cho hai chữ nhục vinh của đời Đau cho nghề lắm, nghề ơi Coi chừng chết đuối khi bơi giữa dòng Ta đau như muối xát lòng...
Con sóng giữa đại dương mải miết tìm bờ Con chim giữa không trung tìm miền nắng ấm Cánh hoa tìm mùa xuân để thắm Sinh tử một đời, người tìm cái vu vơ...
Đã nghe hương gió biển Trong lành và rất gần Tiếng mặn mòi của sóng Dập dồn dưới nước chân Tôi lặng nghe biển hát Khúc êm dịu chiều nay Nghe tiếng lòng biển khát Nhớ thương ai tháng ngày......
Nằm dài đợi trái sung rơi Đợi hoa xuân nở đợi Giời xuống thăm Nằm dài đếm tháng đếm năm Thời gian trôi để cho tằm nhả tơ Để cho sóng kịp vỗ bờ...
Bánh cáy Thái Bình thơm tận Mũi Cà mau Chuyến xe miền Tây trôi trong bát ngát Phía trước là bầu trời, phía trước là biển hát Đón chúng mình về trong khao khát yêu thương. Ngút ngát màu xanh những trảng đước kiên cường...
Đà Lạt xanh trong màu trăng thanh khiết Cái lạnh se lòng, Sương lưu luyến bờ vai. Một mái nhà xinh, Một vườn thơm hoa trái. Bạn đón trẻ về, trong sáng thơ ngây. Mắt tròn lắm và trái tim non lắm,...
Nồng nàn thắp rạng chân mây Vầng dương chớm nở thắp ngày hạ xanh Sương đêm rắc ngọc trên cành Long lanh mắt lá mát lành nụ mưa Tay nâng niu đọt nắng thưa Sen ru từng đóa thơm vừa ban mai....
Bất ngờ mình gặp lại nhau Giữa một đám cưới cô dâu người làng Hình như còn chút ngỡ ngàng Hình như còn chút bẽ bàng chưa tan Thôi thì chạm phải trái ngang...
Thời gian tựa như chiếc vó Cho ta chắt lọc cuộc đời Mặt trời giống em bé nhỏ Cho ta sáng tỏ cuộc chơi...
Chối bỏ buồn vui chạy trốn đời Lẩn vào quá khứ để còn chơi Đầu trần chân đất mồm hoang hoác Khinh cả càn khôn lẫn kiếp người...
Có tia nắng mùa xuân Dịu dàng đặt sớm mai lên cửa Hồn nhiên đỡ Nụ Ưu Đàm mới nở An hòa mắt lá vô ưu. Gió chẳng biết mình đã quá độ phong lưu Cứ hớn hở bồng phiêu trên cỏ...
Kể từ hôm vướng vào vụ trả nợ nghiệp với mấy bạn hàng xóm, mình không còn biết đến khái niệm thảnh thơi là gì. Đang yên đang lành, tự dưng nhìn đâu cũng thấy việc....
Quá khứ là nơi Để mình học tập Chứ không phải nơi Để cho mình sống...
Bỉ thượng bất túc, bỉ hạ hữu dư (tiếng Hàn: 비상부족 비하유여; tiếng Hán 比上不足 比下有餘). Bỉ - so, thượng - trên, hạ - dưới, bất - không, túc - đủ, hữu - có, dư - thừa....
Xưa tới thăm bạn gái Học chung lớp chung trường Gặp bé nơi đầu ngõ Xinh xắn thật dễ thương. Gạt mớ tóc xoã vương Em nhoẻn cười bẽn lẽn Nắm que chuyền vàng óng Em dấu vội sau lưng....
XIN LỖI không có nghĩa Lúc nào bạn cũng sai Còn người khác đều đúng Mà nó chỉ có nghĩa Bạn coi trọng quan hệ Hơn cái tôi trong mình...
Lẽ nào chẳng nhìn thấy không khí Mà bạn ngừng hít thở Cũng như không thấy Chúa Mà bạn mất niềm tin?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!