- Sáng tác mới
Nói về những kỷ niệm ấu thơ, những trò nghịch ngợm tinh quái ở quê hương, mà không nhắc đến con sông Diêm Hộ thì sẽ là thiếu sót. Con sông sau làng, đê cao ngất. Từ thị trấn Diêm Điền về quê tôi, bạn đi qua cầu trên sông, đó chính là dòng Diêm Hộ. Ngày xưa không có cầu......
Trương Minh Hiếu là thành viên nhóm “Búp Trên Cành” có lối viết riêng: Trữ tình và Tốc Độ. Là học sinh lớp năng khiếu văn của tỉnh nhưng lại tốt nghiệp Đại học Bách khoa Hà Nội và hiện là Giám đốc Bảo hiểm Nhân thọ Hải Phòng....
“Thái Bình có cái cầu Bo Có nhà máy cháo có lò đúc muôi” Câu thơ ấy do ai viết và có từ bao giờ? Ai viết thì tới giờ chắc cũng chả ai biết, nhưng ra đời từ bao giờ thì chắc chắn phải sau nạn đói Ất Dậu 1945 thì khỏi phải bàn. Khi ấy Nhật hất cẳng Pháp tại Đông Dương bắt người nông dân Việt Nam phải......
Dịp 30.4 và 01.5.2025 Anh cả cùng chị dâu và các con, cháu có chuyến đi đặc biệt về thăm hai quê, quê chồng, quê vợ. Đoàn đi còn có Bà thông gia là Mẹ Của Con Rể, cũng quê gốc Đông Hưng, Thái Bình....
Có người chuyên bưng trống Người làng gọi ông Tam Trống lớn rồi trống nhỏ Ông cứ cặm cụi làm. Khi làm được kha khá Ông gánh vào các làng Mời mọi người mua trống Trống tôi kêu rất vang....
Ơn người sinh em Nay anh đến thăm nhà Bắt đầu bằng câu chuyện làm quà Xưng hô đúng mực Nói về em cũng rất có chừng.
Chuyện cuốn đi Mẹ kể tuổi tám, chín Em quần đùi ra chợ chạy rông....
Em online báo đã về nhà an toàn Rồi hỏi sao hôm nay chào chia tay chậm thế? Cả ngày ngồi xe Anh cần có một giờ đi bộ Nhưng ai lại đôi co khi em chẳng bằng lòng Mà nhất định đưa nối về tận ngõ....
Trong phim hoạt hình "Vị sinh" (미생/ 未生) nói về cờ vây, có một phân cảnh nói về "Thế cô thủ hoà" (勢孤取和/세고취화): Can đảm không chỉ là dám nhảy vào chỗ nguy hiểm. Can đảm còn là việc ta cứ lặng lẽ bước tiếp con đường của mình, làm ngơ trước sự thôi thúc muốn nhảy vào đang bùng lên......
Trước hết, tôi xin lỗi. Vì một người là tôi mà quá nhiều người đang phải khổ đau. Và tôi cũng cảm thấy bứt rứt vì người đã khuất có lẽ không thể yên nghỉ. Tôi thấy mình là kẻ hèn nhát. Tôi luôn chỉ biết chăm chăm giữ chặt những gì mình có. Thậm chí, tôi không tin vào những tình cảm tốt đẹp dành cho......
Xưa có anh thợ mộc Bỏ vốn ba trăm đồng Mua những cây gỗ tốt Đẽo cày cho nhà nông. Cửa hàng mặt đường lớn Rất nhiều người vào coi Người bảo đẽo cày lớn...
Tuổi là cái thứ ai cũng có. Nó vừa là quà, vừa là gánh nặng. Mỗi khi đến sinh nhật, thiếu niên thì vui, trung niên chạnh lòng, lão niên phiền lòng. Tuổi nó vẫn cứ đến bất chấp cảm giác của thân chủ là gì. Tiếng Hàn/Triều nói "thêm tuổi" thì có 2 cách là "나이가 들다" (có tuổi) và......
Qua những người bạn quê gốc Thái Bình từng gắn bó với các khoá đào tạo, bồi dưỡng thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học “Búp trên cành-Thái Bình” giai đoạn 1976-1990, tôi mới được biết đến Nhà thơ Kim Chuông, được trao đổi và được ông viết lời giới thiệu cho một số cuốn sách đã xuất bản. Từ mối......
Xưa có anh tên Sĩ Là một học trò nghèo Nuôi mẹ già lụ khụ Đời sống thật gieo neo. Anh muốn đi tìm vợ Về đỡ đần việc nhà Lại chăm sóc cho mẹ Để anh đi học xa....
Xưa vua Trần Nhân Tông có bài "Cư trần lạc đạo" (居塵樂道), trong đó có câu "Cơ tắc san hề khốn tắc miên" (饑則飧兮困則眠), nghĩa là thấy đói thì ăn, mệt ngủ liền. Ý Cụ bảo sống ở cái cõi này, cứ thư thả mà sống, mà hưởng thụ, đói ăn, mệt nghỉ, thế là lạc đạo, tức sống vui....
Nếu con bình tĩnh trong khi Mọi người hoảng hốt ngờ vì lỗi con Nếu con giữ tấm lòng son Tự tin khi mọi người còn chưa tin, Chấp nhận người - mọi cách nhìn Kiên tâm chờ đợi chí bền không lơi. Bị dối lừa, chẳng lừa ai...
Có một gia đình nọ Cô con gái rất xinh Tuổi nàng vừa đôi tám Đã chớm nở cuộc tình. Một anh chàng họ Đỗ Học trò con nhà nghèo
Đem trầu cau dạm hỏi Nàng đắn đo lời yêu....
Rỉ sét sinh ra từ sắt và nó sẽ dần dần ăn mòn miếng sắt đấy. Cũng như thế, nếu tâm mà bất chính thì tâm đó cũng sẽ ăn mòn chính con người đó. Câu này thấy nói là trong kinh Pháp Hoa nhưng qua tìm hiểu thì lại ở trong kinh Pháp Cú....
"Khi nên đi mà không đi thì khi muốn đi sẽ không đi được". Đây là câu nói trong phim "The World's Fastest Indian". Mọi thứ đều có thời điểm thích hợp nhất của nó, cưỡng lại là hỏng. Câu trên nói về bối cảnh biết rõ là nên mà vẫn không theo....
Đã có rất nhiều nhà "rượu học" khuyên chúng ta nhiều thứ về rượu. Gì nhỉ? Đại loại là phải thế này thì mới lâu say, phải thế kia thì mới nhanh tỉnh… Ai cũng nói và đều chắc như đinh đóng cột. Khổ mỗi thằng uống. Tự say tự chịu, còn thằng khuyên nó đã ung dung về nhà từ lẩu từ lâu......
“Đề, thực, luận, kết” là 4 phần, và cũng là 4 nội dung trong cấu trúc của thể thơ "thất ngôn bát cú", được giới nghiên cứu văn học Việt Nam thừa nhận rộng rãi trong phân tích bố cục hình thức thơ Đường. Ngoài ra, thơ Đường luật còn có các dạng: "thất ngôn tứ tuyệt", "ngũ......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!