- Sáng tác mới
Chẳng ai muốn mình khổ! Trớ trêu thay cuộc đời Nhiều người tin vào "số" Tử vi "định" kiếp người... Và điều này có thể Làm nao núng mẹ cha Chọn ngày giờ mổ đẻ...
Tôi đọc tập thơ “Ngân lên từ nỗi nhớ” của Nguyễn Phương Thủy trong một ngày đẹp trời, ở một nơi rất xa, cách Hà Nội thân yêu của tôi tới hơn nửa vòng trái đất. Còn gì hạnh phúc hơn khi được thưởng thức một tập thơ dày gần 300 trang giữa khung cảnh ngập tràn hương sắc mùa thu ở một vùng bể bắc đẹp......
Giữa trời Âu Tiếng đàn bầu Réo rắt Ghi-ta dập dìu Anh hát dân ca Chị ngâm thơ Đưa con về đất Việt Nắng tháng bảy chợt đằm hương tha thiết...
Gặp lại mình trong màu nắng non tơ Nắng Tháng Tư dát vàng vào chân sóng Nắng thanh tân ấp hoàng hôn chín mọng Chờ đêm huyền thắp mới mỗi bình minh....
Quắt queo khô nỏ núi rừng Cong vênh đen sạm cung đường tháng Ba Lũ ong mỏi cánh tìm hoa Trời xanh bốc cháy nắng pha lửa hồng!...
Ta đợi mùa Từ nắng tháng giêng Từ lạnh tháng ba Từ mưa dầm tháng chín.. Đợi từ thuở Nhớ thương còn lộng lẫy Cay đắng hồng hào Mê đắm cũng hồn nhiên......
Những ngày đầu giải phóng, đơn vị Hoan được giao công tác quân quản. Lúc này tình hình rất lộn xộn. Cướp nổi lên. Đời sống của nhiều khu vực bất an. Phải nhanh chóng ổn định tình hình để người dân sớm yên ổn làm ăn....
Tháng Ba em luôn thật nhiều kỷ niệm Nhiều vui buồn nhiều vất vả tháng năm Rồi một ngày gió lay cửa ghé thăm Mang theo nắng Tháng Ba đầy ấm áp...
Một lần nữa thôi, Nắng tháng Mười nồng nàn nóng hổi Bóng tối mềm sau đường cong bối rối Khoảnh khắc ngừng trôi, thu ngấm vào da thịt Chín mọng nụ hôn; mùa trao đắm đuối!...
Em đi giữa mùa thu vàng năm ấy Một mình, không vòng tay ấm sau lưng Vẫn con đường, hàng cây đứng chìm trong nước biếc Vẫn sỏi đá, khát khao lạo xạo dưới bàn chân....
Có tia nắng mùa xuân Dịu dàng đặt sớm mai lên cửa Hồn nhiên đỡ Nụ Ưu Đàm mới nở An hòa mắt lá vô ưu. Gió chẳng biết mình đã quá độ phong lưu Cứ hớn hở bồng phiêu trên cỏ...
Trồng cây góp ích cho đời, Nâng niu chăm chút từ chồi non xanh. Đứa thì trồng cội cho nhanh, Hắt xong xẻng cát đã thành cụ cây....
Phơi dưới nắng tháng năm cong vênh mặt Hạt thời gian tách vỏ cựa mầm Trong lòng đất ve sầu nằm đợi mười bẩy năm Đủ tiết khí bay lên tấu bản tình ca định mệnh...
Nắng tháng Tư Nung chảy vị cà phê tỏa hương trùm phố núi Như chẳng biết là dòng đời rất vội Lũ ve sầu inh ỏi gọi đam mê Đam mê hay Ban mê Chẳng cần biết đồng âm hay đồng nghĩa...
Nắng tháng Tư, dát vàng như mật, nắng hanh hao pha chút đỏng đảnh của cô nàng đầu hạ, yêu nồng nàn, khát bỏng, ngây thơ, nhưng cũng đầy bao dung, thánh thiện. Sấm bất ngờ trong sương sớm, mưa rắc bụi trên cành cây kẽ lá....
Phơi dưới nắng tháng năm cong vênh mặt Hạt thời gian tách vỏ cựa mầm Trong lòng đất ve sầu nằm đợi mười bẩy năm Đủ tiết khí bay lên tấu bản tình ca định mệnh...
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Con ra khỏi phòng thi Bố bồn chồn trước cửa Trông mặt con lầm lì Bố chần chừ hỏi nhỏ "Con ơi ! Bài chắc khó Con có làm được không?"...
Đà Lạt tháng Mười mưa bay trắng núi Sáng mùa xuân trưa đã mùa hè Chiều buông sớm khí thu dìu dịu Đêm lạnh đông cho những người yêu...
Vàng rực nắng tháng Năm Vàng hạt thóc nảy mầm trên vai mẹ Đôi chân trần nứt nẻ Mang cả gai tre trên dọc lối đi về......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!