- Sáng tác mới
tiêu hoang thời tuổi trẻ phung phí tháng ngày vàng khi chiều dần nhạt nắng ngõ trải dài miên man… đêm quay về dĩ vãng tìm mình trong câu thơ nụ cười xưa lồng lộng lỡ chìm vào gió mưa !...
Em không muốn khóc. Em không muốn nghĩ tới một lần nữa em sẽ buồn như thế nào khi anh đã ra đi Không chỉ vì em sẽ một mình đơn lẻ mà cũng vì em biết, nơi anh đến - nơi đó trống rỗng Trong anh trống rỗng....
trời trong xanh nước trong xanh tháng Ba mơn mởn trăng thanh nắng vàng bướm ong nghiêng cánh khẽ khàng hồn nhiên lõa xõa buông làn tóc mây tháng Ba quyến luyến vòng tay lao xao vỗ sóng áo dài yêu thương...
Làm sao phải đặt, phải bày Tàn đêm là sẽ sang ngày nắng lên Lạ đời! Cứ ngẫm mà xem Vui mang tiếng khóc, buồn đem nụ cười
Dạo quanh bốn phía cuộc đời Đâu người tri kỉ, đâu người tri âm...
Con là ánh nắng mai Rạng ngời trong mắt mẹ Mỗi nụ cười con hé Làm tim mẹ rộn vang. Bàn tay nhỏ dịu dàng Ôm mẹ khi nũng nịu
Ba về, con tíu tít Chạy ào ôm lấy ngay....
Khi nhiều lời Nếu nói nhiều thì kiểu gì ta cũng buông lời thừa thãi. Tai ta sinh ra vốn khó đóng, nhưng miệng thì ta có thể ngậm lại tùy ý....
Mẹ ơi con đã lớn rồi Mong mẹ vui khoẻ trên đời cùng con Với mẹ con vẫn “lon ton” Tâm hồn trong trắng như còn bé thơ Mẹ ơi chân chậm mắt mờ Không sao mẹ nhé có bờ vai con...
Xuân sang én lượn rộn trời xanh Tết đến mơn man lộc biếc cành Ríu rít bên nhau … hồng nắng ấm Nụ cười trong mắt cứ long lanh...
Người khiến ta tan vỡ Sao ta lại trách đời? Đời khiến ta dang dở Sao ta lại trách người? Tồi mức nào đi nữa Vẫn phải cám ơn đời
Đứng lên từ mảnh vỡ Ghép lại thành cuộc đời...
Gửi anh vạt nắng cuối ngày Hoàng hôn, tím đẫm buông mây chân trời Gửi anh mắt biếc rạng ngời gửi anh một chút chơi vơi đầu hè...
"Này này, cháu có biết, khi già rồi thì cảm thấy ấm ức nhất điều gì không?" Nếp nhăn á? Haizz, không nhé. Tiền á? Kể thì cũng… Nhưng điều già này thực sự ấm ức, ấy là "ta đã bao giờ được vui chơi hay chưa"....
phải chi đừng có Xuân sang đàn ong đừng cõng nắng vàng liêu xiêu trọn đời góp nỗi cô liêu thả trôi vào áng mây chiều lẻ loi hé môi vớt vát nụ cười...
Miền Tây sông nước mênh mang Câu hò, điệu lý xốn xang lòng người đò ngang em gửi nụ cười Ta mang theo suốt cuộc đời kiếm em
Mắt huyền má lúm đồng tiền...
Chợ chiều may áo cho người năm xưa để lại nụ cười dễ thương Người đi trong dạ vấn vương Áo may xong mãi người không lấy về Chợ chiều ta nhớ câu thề Ngày đi người hẹn sớm về bên ta...
Thuở nhỏ quấn quít bên Thơ Yêu ai lớt phớt hững hờ nắng đông Mẹ dặn con nhớ lấy chồng Dựng căn nhà nhỏ bên sông … mà tìm Thơ văn trải hết nỗi niềm...
Tôi tìm thơ, một chiều mưa Công viên vắng lặng, lưa thưa bóng người Hoa xuân lấp lánh nụ cười Chồi non hé mở chào mời ý thơ
Chim non tập hát vu vơ Người ơi người ở ý ơ đừng về...
Người qua trao... nửa nụ cười Để ta bỏ cả cuộc đời kiếm em Người qua, gửi nửa con tim Ngày đêm ta phải kiếm tìm ngu ngơ Người qua trao nửa bài thơ...
héo rũ trên giường nhưng tiếng chúc mừng qua điện thoại bánh kem ngọt của tấm lòng con gái thúc giục ta đứng dậy với bạn bè…
cảm ơn nhé những nụ hoa tươi thắm...
những tà áo triền miên như sóng vỗ màu tím đợi chờ, sắc trắng tinh khôi... áo em bay hay là áng mây trôi chiều thánh thót hát với đời hối hả giữa quê hương nhiều màu xanh cây lá tà áo em như cánh bướm dịu dàng...
bỗng dưng dài thế đêm ơi...! vầng trăng khép kín nụ cười đã lâu bình minh ngụ ở nơi đâu bỏ ta côi cút u sầu giữa đêm...? bỗng dưng gió cuốn tung rèm cơn mưa rả rích ướt mềm đôi vai đêm còn mơ bóng hình ai...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!