- Sáng tác mới
Bất kể bạn làm gì Cũng có người sẽ nói Luôn có người sẽ hỏi Những phán đoán của mình Ai đó nghi ngờ bạn Hãy ra những lựa chọn
Và hãy nở nụ cười Sống tiếp cùng tất cả...
Tôi vào thành phố Hồ Chí Minh dạy học, mới ngày nào còn chân ướt chân ráo, thấm thoắt nay đã tròn ba mươi năm. So với tuổi đời ba trăm năm của mảnh đất bốn mùa xanh cây lá và rực vàng nắng gió này, khoảng thời gian đó...
Ta gặp nhau giữa mùa Thu hương cốm ngất ngây. Hồ Tây còn đây, vẫn cây bàng lá đỏ. Bờ liễu xanh tơ, nghiêng nghiêng mặt hồ. Gió bung biêng sóng nước xa mờ. Cõi nhân gian...
Trời vào đông se se lạnh heo may Giữa không trung bay xoay tròn chiếc lá Như nhớ thu lửng lơ bay rất lạ Vẻ luyến lưu một thủa gắn cội cành....
Thế là đã qua một đợt nắng nghịch mùa. Giờ đây làng quê nghiêng mình trong đêm trở gió. Buổi chiều hôm trước bầu trời lênh láng màu mỡ gà, mặt trời đỏ rực hắt lên những tia nắng chói,...
Anh và em hai đứa chúng ta đấy là cặp phạm trù đẹp nhất vì chúng ta là một thể thống nhất của tình yêu trên cái thế gian này...
Người ấy bây giờ không nhớ tôi Ở bên người ấy có một người Một người đắm đuối mê người ấy Người ấy thấy người rất giống tôi...
Một người Ngồi với một người Người này Ngồi ngắm nụ cười người kia Ngọn đèn Ngồi ngắm đêm khuya Hôm nay Ngồi ngắm ngày xưa xa vời...
Có một mùa luôn được nhân thế nâng niu yêu chiều. Có một mùa đã lấy đi của những người yêu nó không biết bao nhiêu thời gian, cảm xúc. Có một mùa luôn đậm đầy nỗi niềm nồng say, đắm đuối,...
Khi thành phố, những ngôi nhà chọc trời khu đô thị phía Đông tạc vào chân mây những hình khối như tháp bút, như cánh buồm, như những bàn tay lạ....
Đã từng đi khắp tây đông Về già mới lại lòng khòng tập đi. Liêu xiêu bước bấc bước chì Vịn giường bám ghế lần đi khắp phòng......
Em thì giấu lời thương về phía biển Anh lần tìm trên đỉnh gió xanh xanh Đêm Nha Trang mây tím bủa giăng mành Đèn phố thị chòng chành soi đáy nước...
Có một ngày, tự dưng vợ hỏi. Mình, sao biết rõ lỗi thuộc về em mà anh vẫn nhận? Người chồng mới đáp rằng. "Em là của anh mà. Anh cãi cọ rồi thắng e để làm gì chứ?...
Đã lâu rồi gã không viết. Gã chán cho cái nàng Cô vít chết tiệt, chán cho cái đầu đặc như củ Đậu của gã. Chả là ngày bé gã dốt đặc cán mai, viết văn tả cảnh cứ như là dùi đục chấm mắm cua,...
Xưa gom vỏ ốc thật nhiều Chọn bao ốc đá trao vào tay em Em cười đôi mắt long lanh Bầy trò ra đất rải ranh nhịp nhàng Trồng kèo leo cột - Một ăn...
Khi xưa ngày bé tí teo Rượt nhau trên bãi hò reo tưng bừng Đôi ta đội nắng mình trần Làn da khét nắng, cát chồn bước chân Nụ cười rạng rỡ bên anh...
Chắc chắn bạn phải đọc Ba thông điệp trái tim Của danh hài thế giới Charlie Chaplin: 1/ Chẳng có gì vĩnh cửu Ở trên thế giới này Kể cả những phiền toái...
Ta người lạc giữa mong manh Mong manh của đất, mong manh của trời Mong manh giữa những cuộc đời Mong manh giữa những kiếp người phù sinh Mong manh giữa những lặng thinh...
Khi xưa ngày bé tí teo rượt nhau trên bãi hò reo tưng bừng Đôi ta đội nắng mình trần Làn da khét nắng, cát chồn bước chân Nụ cười rạng rỡ bên anh...
Gió róc rách len dần vào khe suối Nắng chín cây treo trĩu nặng lưng cành Thảm rừng xanh muôn thuở cứ ngát xanh Như mái tóc buổi xuân thì sơn nữ......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!