- Sáng tác mới
Qua những người bạn quê gốc Thái Bình từng gắn bó với các khoá đào tạo, bồi dưỡng thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học “Búp trên cành-Thái Bình” giai đoạn 1976-1990, tôi mới được biết đến Nhà thơ Kim Chuông, được trao đổi và được ông viết lời giới thiệu cho một số cuốn sách đã xuất bản. Từ mối......
Việt Nam dùng từ chỉ ngôi thứ để xưng-hô nên nó mới phức tạp thế. Trừ quan hệ gia đình, thân tộc ra, bất kể khác biệt tuổi tác, thì cứ "tôi" mà xưng. Còn hô, cứ hô là ông/bà với người đứng tuổi, là anh/chị với người bằng hoặc ít tuổi. Việt Nam chưa quen xưng hô bằng chức vụ chứ không cứ......
Cây xương rồng nhìn ngắm Thấy nhiều bạn có hoa Hoa hồng khoe sắc thắm Rực rỡ bạn mào gà. Không chỉ có hoa đẹp Còn lá xanh mượt mà Xương rồng thì buồn lắm Không có lá có hoa....
Ta đã đến cái tuổi mà đến cả tình yêu và sự nhớ nhung cũng nhạt nhòa dần. Qua khúc trung niên là đến đoạn vừa sống vừa đếm quãng thời gian còn lại. Ta đã gỡ xong các mối rối bời của cuộc đời. Rồi nhàn hạ hưởng niềm vui. Làm chén rượu rồi dốc tâm sự, dốc cả tình vào đấy. Rồi lên núi, và xuống biển...
Trên một con đường, lúc đầu đi một mình, ta vừa đi vừa quán sát xung quanh, biết chỗ này hoa nở, chỗ kia hoa héo, chỗ này có sỏi nhưng nền chắc, chỗ kia đất bằng nhưng ẩm dễ lún chân. Ta cảm nhận được từng miếng sỏi, cái gai đâm vào chân sau mỗi lần đặt bàn chân xuống....
Anh lắm tiền nhiều bạc Em túng bấn nghèo hèn Hai anh em nhà nọ Sống cảnh này đã quen. Thường hay mất hòa khí Chẳng đoái hoài tới em Với bạn bè lại khác Bạc, rượu chè thâu đêm....
Chuyện một ông quan lớn Tên là Mạc Đăng Dung Ông này chí rất lớn Nổi tiếng khắp mọi vùng. Ngôi vua mà muốn cướp Đăng Dung còn sợ ai Vua Lê dẫu biết chuyện Cũng chỉ biết thở dài....
Cùng cày thuê cuốc mướn Lại là người cùng làng Anh Thiên và anh Địa Đều ước mơ giàu sang. Đều mồ côi cha mẹ Cả hai cùng đói nghèo Thiên thì rất sáng dạ Địa thật thà đáng yêu....
Phải thành thật mà nói Thơ tôi còn nghèo nàn Và thường hay viết vội Thiếu sâu sắc; lan man... Tôi nghĩ gì, viết vậy Cốt để nhắc nhở mình Và cũng tự an ủi Như người bạn tâm tình......
Khắp làng vang lên tiếng văng gõ vào go: lách, cách, sập..., lách, cách, sập... Không còn gì nhàm và gây buồn ngủ hơn âm thanh đều đặn, liên tục ấy, nhất là đã vào khoảng chín giờ tối. Cả xã, cả làng, cả hai vợ chồng ông bà giáo Duyên cùng làm khuya như vậy....
Tên bác là Vạn Lịch Có thuyền buôn rất giàu Mọi cửa sông cửa biển Đã từng dò nông sâu. Buôn to và bán lớn Đi vạn thủy thiên sơn
Nhưng lại rất hà khắc Với cả vợ và con....
Mấy hôm nay không thấy Tiếng chim cu gọi mời Không biết điều gì xảy Với người bạn của tôi? Chỉ còn nghe văng vẳng Tiếng gáy từ rất xa Những tiếng kêu đứt quãng Từ trong lồng vọng ra?...
Mỗi người bạn gặp Điều đang trải qua Cuộc chiến riêng mà Bạn không thấy được Bạn hãy tiếp cận Tất cả mọi người...
Vãn cảnh Nhật Tân để thưởng đào Kẻ mua người bán chuyện lao xao Gió từ sông thổi bay tà áo hở mảng trời xuân thật ngọt ngào...
Đem thơ ra chợ bán rao cóp tiền tính chuyện mua sao trên trời Nào hay ở xứ Nhà Giời bạc vàng vô nghĩa không người bán mua
Tiền là một thứ rất thừa Không như Hạ giới phải lừa dối nhau...
Ngày Lễ Giáng sinh đã cận kề. Nhà nhà trang trí bằng những cây thông Noel, treo những chùm quả và những bóng đèn đa sắc màu. Người ta gửi cho nhau những món quà biểu trưng cho tình cảm đôi bên kèm theo là tấm thiệp Merry Christmas (Chúc Giáng sinh vui vẻ) hoặc Season's Greeting (Chúc mừng mùa......
Một lần, tôi được đọc được một bài viết về hoa quỳnh – những bông hoa nở trong đêm, trắng muốt, mùi thơm quyến rũ và “chỉ những ai yêu hoa mới được thưởng thức vẻ đẹp ấy”. Vậy là tôi ao ước có được một cây quỳnh để trồng bên cửa sổ, tưởng tượng vào những buổi tối đầy sao,...
Trong ồn ào phía cầu Thê Húc chợt diết da một khúc xẩm xưa xin mượn Tả Thanh Thiên chấm mực vẽ người mù bán sáo chiều mưa
Người ngồi đó thổi sáo say sưa...
Nó gọi mình là đại ca. Mất bố từ năm 10 tuổi. Mọi thứ tưởng chừng bế tắc. Nhưng trong vòng tay của người mẹ tảo tần, vĩ đại như một vị Phật, nó đã rất cố gắng và lớn dần lên. Nói nó vụng cũng không phải. Nói nó chăm cũng chả đúng....
Ngày ấy có đôi bạn Sống với nhau rất thân Hai người là đồng tuế Tên là Quắc và Nhân. Quắc con nhà khá giả Cha mẹ cho học hành
Nhân mồ côi từ nhỏ Chỉ làm lụng loanh quanh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!