- Sáng tác mới
Ngủ đi đêm Ngày dài lắm mộng... Ngủ đi em Trăng hạ tuần chưa hẹn Em yêu người Có cũng như không... Anh hẹn đến Trăng đã gầy một nửa Rồi trăng tròn vành vạnh Hóa trăng non......
Ngủ đi em ngủ đi em Tìm về khoảng lặng êm đềm bình yên Lãng quên đi những ưu phiền Tránh đi những thói nhiễu nhương ở đời Muốn là một ngọn gió trời...
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Mùa xuân đang về với Miền Đông Nam Bộ. Những vườn điều đã bắt đầu lác đác chín, quả đỏ, quả vàng xen lẫn những chùm quả còn non. Mùi hương điều hăng hắc, thơm thơm lan tỏa trong gió nhẹ. Lúc này, tiểu đoàn 168 giải thể chỉ để lại đại đội 10 bộ binh và C15 Đặc công,...
Lê xiết chặt tay Hoan rồi xốc lại cái ba lô trên lưng. Hoan nhìn theo Lê cho đến khi bóng áo xanh màu lá rừng của anh khuất hẳn. Hoan lục tìm lá thư cũ của Lê gửi cho mình vài tháng trước. Đọc lại, Hoan càng quý trọng Lê hơn. Hoan gấp lá thư của Lê bỏ vào túi áo, lòng nao nao. Thương anh Lê quá!...
Những chiến sĩ quân chủ lực Nam tiến lần này được nghỉ 3 ngày, chờ được phiên chế về đơn vị mới. Trạm dừng chân giữa vùng đồi núi giăng giăng. Những cánh rừng lồ ô xen lẫn những cây cổ thụ cao chất ngất. Đây là vùng đất đỏ. Loại đất Bazan mầu nâu đỏ xốp và mầu mỡ. Ở miền Đông này phần lớn là đồi,......
Đêm qua bị mất ngủ Cái đầu cứ ong ong Gặp ông LÝ của CÔNG Khuyên ngủ đi lão nhé? Cái xứ này nó thế Mất ngủ chả được gì Thức cũng chả làm chi...
Ngủ đi con trái đất tròn Bay trong vũ trụ mai còn vẹn nguyên Thức chi cái nợ cái duyên Thức đi biển cả con thuyền mong manh...
Ngủ đi em Ngày dài lắm mộng Ngủ đi em Trăng hạ tuần chưa hẹn Em yêu người Có cũng như không Anh hẹn đến Trăng đã gầy một nửa...
Tôi mê Lan quá, rồi Bà Mấy đêm mơ, ngỡ vợ là Hoa Lan Hôn Bà trong mộng lan man Ngỡ Hoa Lan nở ngập tràn trên môi...
Hội làng mở tiết Thanh minh gò xa heo hút lạnh mình Mẹ thôi Vơ vài khóm cỏ vãi rơi sao lâu mấy chục năm trời chưa xong?...
Tôi biết nhà thơ Bùi Thanh Huyền từ thuở chị 13 tuổi, thuở chúng tôi cùng là “Búp trên cành” trong vườn ươm của Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Ấn tượng trong tôi lần đầu gặp chị mãi là hình ảnh chị mặc áo hoa, mái tóc mây bồng được bím buộc gọn gàng hai bên....
Tôi gọi những bài thơ của Bùi Thanh Huyền trong tập thơ Trái Tim Thức, do nhà xuất bản Hội Nhà Văn phát hành là những vần thơ Đẹp. Đẹp không chỉ ở hình thức sang trọng hiếm gặp, tập thơ còn là những tâm tình Đẹp của một người đàn bà Đẹp, của những cảnh sắc thiên nhiên Tuyệt Đẹp....
Tình cha như mặt trăng tròn Ngàn năm sau sẽ mãi còn sáng trong. Yêu con với cả tấm lòng Đắng cay cha chịu cho con ngọt bùi......
Ngủ ngon đi ngủ đi anh yêu thương em khẽ cất thành lời ru Từ trong sâu thẳm mịt mù Dịu đau, những vết quân thù bắn anh Gió xanh ru ngọn cỏ xanh Khói bom đã hết, yên lành giấc say...
Đến tận giờ gã cũng không hiểu vì sao thời đó bọn gã nhiều năng lượng đến thế. Cả lớp sáu chục con người ta mà số có cân nặng trên 50kg chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ấy vậy mà đạp xe 40 - 50 km thậm chí đi Hải Phòng hơn 70km cũng chỉ là chuyện thường ngày ở XÓM....
Nhà tôi vốn không có tủ, phải đựng quần áo vào mấy cái va-li đã cũ. Lũ chuột đục khoét, chui vào cắn rách quần áo, làm tổ ở cả trong ấy. Mỗi lần lấy quần áo cho chúng tôi mặc, thấy rách, mẹ tôi thường phàn nàn....
Ngủ đi con trái đất tròn Bay trong vũ trụ mai còn vẹn nguyên Thức chi cái nợ cái duyên Thức đi biển cả con thuyền mong manh...
Hội làng mở tiết Thanh minh Đồng xa heo hút một mình Mẹ thôi Vơ vài khóm cỏ vãi rơi Sao lâu mấy chục năm trời chưa xong ?...
Đừng thức nữa tim ơi Đêm dài, đêm sâu quá Thoi thóp từng bước nhỏ Đập về đâu, về đâu… Từng giọt buồn, giọt đau Nuôi thương yêu bé bỏng Lần lần trong vô vọng Đi hoài không hết đêm...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!