- Sáng tác mới
“Buổi chiều chợt nhớ Cố nhân….” Tôi mạo muội mượn một câu trong bài hát “Hoài cảm” của nhạc sĩ Cung Tiến mở đầu câu chuyện tình thời trai trẻ, tuy chỉ thoáng qua nhưng đầy cảm động, không thể nào quên dù sau nửa thế kỷ....
Đôi khi chúng ta đi qua cuộc sống quá nhanh, vì thế mà vô tình để lỡ nhiều điều hay, không biết được những điều thiện lành mà ngay trong chốc lát nó chưa kịp thể hiện ra cho ta thấy. Cũng có những việc thì nhìn bề ngoài thấy rõ là xấu, là việc không nên làm, nhưng thực chất bên trong của nó lại......
“Bước cao bước thấp gập ghềnh Ngoăn ngoeo đuôi chuột chênh vênh tai mèo” Đường lên Lũng Cú cheo leo Có đi mới biết núi đèo Đồng Văn Mồ hôi loang áo nhọc nhằn Mã vạch mã số nghìn năm lưng chàm...
Có người luôn nghĩ về việc cũ mà sống, gọi là ôn cố tri tân. Có người thì bảo hãy sống cho hiện tại, chuyện cũ nên bỏ, ngày mai thì chưa tới. Có người thì nói muốn có động lực sống thì nhìn về phía trước vì mọi hy vọng đều ở đấy....
Nhà mới và nhà cũ Cách nhau một cây cầu Nghiêng hai đầu nỗi nhớ! Chợt thấy mình đa đoan....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 멸사봉공(滅私奉公 - diệt tư phụng công. Ở đây, diệt - dập tắt/loại bỏ, tư - cá nhân, phụng - phụng sự, công - cái chung. Câu này có nghĩa là loại bỏ cái cá nhân, phục vụ cái chung....
Chút tình cờ về cao nguyên đất đỏ Sáng mù sương, hoa trắng phủ ngập đường Bên nhà ai, vẳng giọng hát du dương Tiếng hát ngọt nghe dịu dàng da diết...
Nhớ chưa phải yêu nhưng đã yêu là nhớ Ta nhận ra nhau qua nỗi nhớ nhiều Nhớ buổi sáng nhớ buổi chiều buổi tối Nỗi nhớ ủ trong lòng mọc ở phía xa xôi…...
Cửa khép lại, xe đi tiếp. Bầu không khí trong xe được phả mùi thơm từ nguyên liệu làm hương chứa trong túi tay nải ni cô vừa mang đi vẫn còn vương vấn mùi hương trầm gần gũi đặc trưng sắc thái Phật chùa. Giọng nói nhẹ nhàng, dáng người thanh nhã, khuôn mặt xinh tươi của ni cô như không có chủ ý gì......
Xưa nay người Á Đông vẫn nhấn nhiều về biết đủ mới là bậc trí nhân, nhiều ít vốn khó định lượng, định tính nếu không soi về nhu cầu "Cần" của bản thân. Biết đủ thì người nghèo cũng vui. Không biết đủ thì người giàu sang vẫn buồn....
Cái lá biết thở Trong nắng phập phồng Mắt lá tròn mở Ngây thơ lạ lùng Cái nụ biết lo Ngày hoa sắp nở Nên nụ may cho Đàn con áo đỏ...
Tôi muốn viết về Châu La Việt với tất cả lòng kính trọng và ngưỡng mộ. Ngưỡng mộ về tài năng, nhưng hơn hết là kính trọng, cảm phục tấm lòng cao đẹp của anh dành cho cuộc đời, cho gia đình, đồng chí, bầu bạn. Những ký sự chân dung nghệ sĩ trong “Giai điệu mùa đông” và“ Vầng mây trắng vẫn bay về”...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!