- Sáng tác mới
Trăng chạm đỉnh trời sâu thẳm, Gió lùa mặt nước bao la. Thời khắc trong veo ý vị, Mấy ai thấu cảm cùng ta?...
Tôi tin người ấy đa tình Cứ trông cái dáng, cái hình mà xem Tóc thì như gió bồng bênh Miệng cười rộng cả bốn bên tiếng cười Mắt như trầu thắm, cau tươi...
Thế giới người đàn bà Có chiều sâu, khí chất, Luôn là người hiểu đời Trước những điều còn, mất... Họ luôn sống tích cực Và dựa vào chính mình...
Phương trời ấy thật xa xăm Người đi khuất nẻo những năm tháng dài Song thân quạnh quẽ sớm mai Ra vào ngọn gió bay bay trước đèn Chẳng quan tâm vận sang hèn...
Trăng chạm đỉnh trời sâu thẳm, Gió lùa mặt nước bao la. Thời khắc trong veo ý vị, Mấy ai thấu cảm cùng ta?...
Uống rượu vào rồi ai ai cũng khí cao vạn trượng (기고만장), trở thành anh hùng hào kiệt (영웅호걸), trong mắt chẳng còn ai đáng mặt anh tài. Nhìn vào sức uống của một người có thể biết về nhân cách (인품), nghề nghiệp (직업) và tất nhiên về cả lịch sử uống rượu (주력, 酒曆) và tửu lượng (주력, 酒力) của người ấy....
Không có ai là hải đảo đơn côi, Ngay chính bản thân đảo xa kia bạn ạ. Mỗi chúng ta là một phần lục địa, Thuộc cái Toàn Phần không thể cắt chia....
Em vẫn viết tặng anh bài thơ Em vẫn đứng tần ngần bên cửa Mặc gió lùa, chiều loang ẩm ướt Mái tóc buồn buông trĩu bờ vai. Vẫn là em, môi má chẳng nhạt phai Còn ấm hơi anh, còn đằm hương rượu đỏ...
Một người tôi quen biết Mới phân trần trên Phây Bị thổi cồn "oan nghiệt "! Gần chục "củ" thoắt bay… Xe lại còn bị giữ Treo Giấy phép dài dài Tội dại dột "nếm thử"...
Em đến thăm anh chiều mưa buốt lạnh Bàn tay run, khung cửa sáng ánh đèn Anh đón em, một bóng mờ, hư ảo Quá khứ chập chờn hằn nhăn nếp áo...
Một ngày nào đó Khi ta quá già Nhường vòng tay đó Cho các con ta… Một vòng tay nhỏ Ấm áp, yêu thương Vòng tay che chở Bao dung, nhịn nhường......
Con đường lá vàng mơ Cong cong như nỗi nhớ Đi qua ngày mùa hạ Đến một chiều thu sang. Nỗi nhớ chẳng vội vàng Ngấm từng làn sương sớm...
Thời còn học phổ thông tôi chẳng mấy khi nghe đến từ Cù Lao. Lũ trẻ nông thôn thường tắm sông thường gọi những bãi nổi ở giữa sông là bãi, nhỏ hơn thì gọi là cồn. Sông, bến, bờ bãi, cồn là những từ chúng tôi được học được nghe và được biết từ tấm bé....
Một khoảng trời đỏ rực Phượng cháy lòng nao nao Phương nồng đêm thẳm sâu. Hè gọi miền ký ức Ngôi sao nào còn thức? Ngôi sao nào đợi nhau?...
Ngày 8/12/2024, tại Hải Phòng, thành phố cảng xinh đẹp, thành phố của những cửa sông, bến mở thân thương, Nhà Búp đã tổ chức thành công buổi Lễ kỷ niệm 5 năm trang mạng văn chương nhabup.vn và ra mắt 12 tác phẩm văn học của 72 tác giả Nhà Búp. Tới dự buổi lễ có gần 100 đại biểu...
Sự kiện Lễ kỷ niệm trang mạng văn chương Nhà Búp tròn 5 tuổi và ra mắt 12 tác phẩm văn học của Nhà Búp đã trôi qua hai ngày nhưng dư âm về một sự kiện văn học ấm áp, hạnh phúc, tràn đầy yêu thương thì vẫn còn đọng mãi....
Trong Kinh A Di Đà, Đức Thích Ca nói về cõi nước Cực Lạc: “Không thể dùng chút ít thiện căn phúc đức mà sinh sang được nước kia đâu… Được cùng với các bậc thượng thiện như thế hội tụ một nơi”. Cõi Cực Lạc là nơi mà các cá nhân phù hợp hội tụ, tăng trưởng thiện tâm...
Trong cảm nhận của tôi cuốn sách thứ 13 của Trần Huyền Tâm “Lưng túi gió trăng” là “Những trang viết tỏa sáng của trí tuệ và thấm đẫm ân tình ấm áp của một Trái tim có nắng”. Cuốn sách tập hợp nhiều bài lý luận phê bình văn học của cô....
Vào giữa phút giây này, trên thành phố “Hoa Phượng đỏ” của đất Cảng Hải Phòng, tôi thật sự xúc động trước cuộc hội ngộ của “Các Nhà văn Nhóm Búp”, cùng “các Nhà văn là thành viên Nhà Búp” trước sự kiện không dễ có được ở mỗi cuộc đời người....
Nếu tra cứu trên google với cụm từ tìm kiếm “Nhà thơ Kim chuông” có thể tìm thấy 2.700.000 kết quả trong vòng 0,28 giây. Và tôi tự hào khoe rằng: Đó là người Thầy tài hoa và nhân hậu của tôi. Hơn nửa đời người với bao thăng trầm biến cố, nhưng trong kí ức của tôi về thời thơ ấu, về những tháng năm......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!