- Sáng tác mới
Sống riết rồi ngộ ra rằng thì là mà Nắm giữ nhiều thì bàn tay sẽ mỏi Bê xách nhiều thì cánh tay sẽ đau Đội nhiều thì cổ cũng sẽ mỏi vác nhiều thì vai tất sẽ bị ê...
Một thời ngẩn ngẩn ngơ ngơ Một thời yêu chẳng bao giờ được yêu Một thời bay bổng như diều Một thời rơi xuống những điều trái ngang Một thời ngất ngưởng ghế quan Một thời mê muội tham lam một thời Thời nào rồi cũng qua thôi ......
“Một chiều mưa” là câu mà nhà thơ Trần Ninh Hồ viết thêm vào cuối lời đề tặng tập thơ “Những dấu ấn chưa qua” cho tôi cùng vết mưa còn hoen mép giấy. Chắc ông có duyên đặc biệt với “chiều” nên những câu thơ kết mỗi bài cũng chứa đựng trong đó những lời như gửi gắm,...
Người xưa ví “nhẫn nhịn” như một loài hoa quý, được nuôi dưỡng trong tâm của mỗi người, có thể thành tựu những điều lớn lao mỹ diệu cũng như có thể hóa giải thù hận. Nhẫn nhịn là biểu hiện của sự khoan dung, của tính kiên trì vượt lên tất cả để chiến thắng bản thân mình....
Về hưu vì cao tuổi Lạ! Chưa thấy mình già? Vẫn thích được rong ruổi Cùng bè bạn hát ca... Thích bay nhảy du lịch Khắp cả Tây lẫn Ta...
Ta đã có một thời Say với điều không thật Đã tím lòng mờ mắt Hát những lời mộng du Chỉ một tiếng chim gù Vọng trên đường xa ngái Tâm ta bừng tỉnh lại Thấy lòng mình trống trơ...
Chữ Nhẫn (忍) là hình ảnh một trái tim (心, tâm) nằm dưới một lưỡi đao (刃, nhận). Rất nhiều người ca ngợi trái tim đó, một trái tim biết nhịn, vì nếu không, chỉ húng lên chút thôi, cựa nhẹ một chút thôi là sẽ chạm vào lưỡi đao sắc kề sát ngay trên, và bị cắt cứa, thương tích, vong mạng. Một điều nhịn,......
Mình tính nghỉ “trade” ngồi tập trung viết lách như một kỳ nghỉ hè thực sự. Mà mấy nay toàn xem “comic” với phim hài truyện cười, thành ra nhấc ngón tay lên lại chỉ có “enter” với “click icon” cười nghiêng ngả bụm miệng phì phò....
Có những lần trở lại thăm đất quê Dáng hoa xưa tìm về trong ký ức Người xinh tươi một thời chung trường lớp Đoá hoa xinh vừa chớm tuổi trăng tròn. Nhỏ nhắn hồn nhiên duyên dáng dịu hiền...
Gọi là đẹp chưa chắc đã là tốt Lời nói hay chưa hẳn đã thật thà Nên để tránh những điều dại dột Phải đắn đo quyết định lúc đưa ra...
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Tự nhủmỗi ngày đọc vài trang sách viết mấy câu thơ thưởng trà ngắm hoa …suy ngẫm Có câu lớn tuổi rồi nên sống chậm ghét yêu đói khổ sang giàu Nhưng có ngày ngồi thật là lâu...
Khi bàn về Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín Nhiều người cho là chuyện trời ơi Trong cư xử phớt lờ nhẫn nhịn Lấy tiền đo giá trị con người. Gọi là đẹp chưa chắc đã là tốt Lời nói hay chưa hẳn đã thật thà Nên để tránh những điều dại dột Phải đắn đo quyết định lúc đưa ra...
Một chàng trai Do Thái Hỏi giáo sĩ uyên thâm Một cuốn sách trí tuệ Nổi tiếng dân tộc mình. Anh đã từng tốt nghiệp Một đại học lừng danh Và đang làm Tiến sĩ Ở nước Mỹ văn minh....
Những điều đẹp nhất Trong cuộc đời này Không phải đồ vật Mà là con người Địa điểm, ký ức Hình ảnh tuyệt vời Đó là cảm xúc Khoảnh khắc, nụ cười Và những tiếng cười...
Tôi đã đến Sa Pa một vài lần. Lần này, trong một phút “không tự mình quyết được”, tôi theo chân các nam thanh nữ tú của Xóm Chém Gió trở lại Sa Pa, với ý định sẽ lên đỉnh Fansipan nơi mà tôi chưa từng được đặt chân tới. Chúng tôi rời Hà Nội...
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Đầu Hè năm 1976, tôi có kỷ niệm khó quên với Bùi Thị Biên Linh, khi đạp xe về tận nhà tìm gặp và chọn Linh về lớp đào tạo, bồi dưỡng các em học sinh có năng khiếu sáng tác văn học của tỉnh. Đây là trại viết do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, mang ý nghĩa đầu tiên trên cả nước....
Một thời ngẩn ngẩn ngơ ngơ Một thời yêu chẳng bao giờ được yêu Một thời bay bổng như diều Một thời rơi xuống những điều trái ngang...
Phủ đầu nhé: tôi có 2 chỗ đổi font thành in đậm như trên nhằm phân biệt với các chữ còn lại bởi trong bản in của tập thơ, nhà thơ đã để cả tên tập và tên tác giả là chữ viết thường....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!