- Sáng tác mới
Lần đầu tiên Thiện bị gọi là hâm khi hắn học năm thứ nhất đại học. Lần ấy hắn không làm được bài thi hết môn môn Đạo đức học. Thấy hắn ngồi đực ra, bạn bè chép bài ném sang cho hắn, thế mà hắn chẳng thèm nhìn, tự đánh vật với đề bài. Hết giờ thi, hắn nhận được câu chửi: “Thằng hâm!”....
Tôi yêu hoa loa kèn từ lần đầu tiên thấy nó, ở nhà một người bạn. Ấy là lúc tôi khoảng 17 – 18 tuổi, cái tuổi đầy mộng mơ. Cái vẻ đẹp vừa kiêu sa, vừa dịu dàng, vừa mạnh mẽ, vừa mỏng manh làm tôi ngây ngất. Cô bạn bảo: đây là hoa loa kèn, chị gái của mình đã mua nó từ Hà Nội...
Ngày thanh minh con về thăm cha Khuất nẻo đường, cuối làng, cuối bãi Cha nằm đó mặc thời gian mê mải Mặc cho con mãi gọi: Cha ơi!...
Thấm thoát đã nửa mùa xuân mưa phùn gió bấc không còn, chỉ có nắng mới gió ấm phơi giữa đất trời. Thiên nhiên và cây cỏ thi nhau trổ hoa khoe sắc phơi màu. Giữa muôn hồng ngàn tía kia không biết có ai để ý tới loài hoa dành dành trắng ngần bình dị mọc ở nơi thôn dã mộc mạc làng quê ?...
Bạn muốn nói gì với Tháng Tư không? Vừa qua Tháng Ba những ngày đói khát. Đã hết chưa, tháng đói mong qua hết, Khăn khó nỗi niềm khăn khó miếng ăn....
Mình đã yêu gì, thì thường thích tìm hiểu kỹ. Một bài thơ, một bài hát, một bức tranh, một cái tên, dẫu chỉ là địa danh… Có loài hoa, mình mò mẫm đến tận xứ sở của nó để tìm ra manh mối, như hoa Tuy-lip của xứ Thổ Nhĩ kỳ (chẳng hạn)....
Tôi đang sống ở thành phố Kosice, một thành phố thuộc miền đông của Cộng hòa Slovakia. Sau gần 10 ngày kể từ ngày Chính phủ thông báo dịch Covid 19, trời bỗng nắng đẹp. Mấy ngày nay, cả thành phố bừng sáng dưới ánh vàng chứa chan. Một nhà Tương lai học đang sống ở Ba Lan nói rằng: khi mặt trời chiếu......
Tôi muốn viết về Châu La Việt với tất cả lòng kính trọng và ngưỡng mộ. Ngưỡng mộ về tài năng, nhưng hơn hết là kính trọng, cảm phục tấm lòng cao đẹp của anh dành cho cuộc đời, cho gia đình, đồng chí, bầu bạn. Những ký sự chân dung nghệ sĩ trong “Giai điệu mùa đông” và“ Vầng mây trắng vẫn bay về”...
Một người uyên bác đã bảo tôi, “Bí mật để sống lâu là cười thường xuyên.” Không may lúc đó tôi đã quá trẻ để mà hiểu được những ý nghĩa sâu sắc của lời bình luận đó. Sau khi lớn lên, tôi dần dần nhận biết rằng mọi người đều có nỗi lo lắng, thất vọng, và ngay cả những kinh nghiệm đau khổ. Thật không......
Khuya. Trà nhích lại gần tôi vì đêm thu bỗng trở lạnh. Có tới hàng chục năm xa, tôi và Trà mới gặp nhau trên mảnh đất làng mình. Vui quá, chúng tôi nằm bên nhau trong căn lều của “ông Phác vó bè” nghe ông kể về làng Râu, về những chuyện đầu cua, tai nheo, trên trời dưới biển.- Ngủ đi - Lần thứ ba......
Cách đây không lâu ở một nước nọ, một trận cháy rừng dài nhất trong lịch sử đã thiêu rụi trên 8 triệu héc ta tài nguyên, nhà cửa và trang trại. Trong lúc hoạn nạn, người dân nước này tỏ ra rất đoàn kết, họ tổ chức các hoạt động có quy mô toàn cầu để vận động quyên góp ủng hộ lẫn nhau cùng vượt qua......
Người ta bảo thơ là tiếng lòng của thi nhân. Đọc thơ tức là đọc tiếng lòng của người viết, mà cũng là tiếng lòng người. Những lúc rảnh hay đang trong tâm trạng không ưu tư, mình thường tìm thơ để đọc, để lắng tiếng lòng người, để cảm và để hiểu mình hơn. Mà là đọc theo cách mình thích, tức là cứ......
Một ngày điển hình của tháng Ba. Chẳng hiểu đất trời nay đã đổi thay hay lòng người thấy khác. Buổi sáng, vẫn là mưa khe khẽ buông lơi, như mơ hồ, như chưa từng được gọi tên mưa phùn của mùa xuân. Gió nhởn nhơ, nhẹ nhàng như hơi thở, nhưng vẫn đủ trải nghiệm để tránh chạm vào tâm tư của một người......
Vẫn là buổi chiều xuân chợt nắng, chợt mưa. Và lòng người cứ ngập tràn niềm thương nỗi nhớ vỗ về nơi cõi thế. Một cảm giác rất lạ, không giống những chiều tháng 3 của những ngày xưa tháng cũ. Bỗng dưng thấy thèm được ngắm nhìn những vạt nắng vàng mơ lung linh lung linh nơi mắt hồ sóng biếc....
Cuối xuân thời tiết ẩm ương quá. Mưa vừa mới lây rây rắc bụi se se lạnh thế mà chỉ lát sau trời đã hưng hửng nắng, hiu hiu gió ấm. Thiên nhiên vừa nồng nàn tinh khôi vừa nhạt nhòa sương khói khiến cho lòng người lúc vật vã suy tư khi lại tĩnh lại trong trẻo ngây thơ như giọt sương mai buổi sớm. Chợt......
Chiều nay em về trên phố Cây gạo cuối mùa nở hoa Hà Nội bây giờ xa quá Có Em ta thấy gần hơn...
Tháng Ba Tinh khôi trời Nồng nàn đất Cơn mưa đầu mùa thỏa tràn cơn khát Cây cối dập dìu vũ điệu sinh sôi....
Ngày ba tháng tám hồi xưa Những ngày giáp hạt tối trưa đói dài Chạy ăn từng bữa cháo khoai Lo nay chẳng biết rồi mai ăn gì...
Nếu anh có về với Hà Nội tháng ba Nhớ mua giùm em một chùm hoa bưởi Để nhớ cái ngày mình gặp nhau bối rối Hương bưởi nồng nàn phủ kín cả triền đê...
Giữa những ngày đông giá, tiết cuối năm của miền Bắc, trời lạnh vừa đủ để cảm nhận cái rét món quà độc đáo của thiên nhiên ban tặng cho người miền Trung, miền Bắc. Kì lạ, nhiều loại hoa càng rét càng đẹp. Lất phất vài giọt mưa xuống là lộc cây, nụ hoa bừng lên. Sáng ra nhìn những giò phong lan,......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!