- Sáng tác mới
Mọi sinh mạng đều quý giá, nên đừng chỉ vì thấy ghét mà dùng bạo lực, khiến họ đau khổ, cũng đừng vì yêu thích mà quá bám víu, rồi cố để sở hữu họ....
Trong cuộc gặp giữa bạn bè nhất thiết phải có giao thoa về tâm hồn với nhau. Gặp quá thường xuyên thì sẽ không đủ thời gian để thẩm thấu độ đậm sâu của mối quan hệ đó. Bằng hữu tốt có lẽ là mối quan hệ mà dù ở cách xa nhau nhưng về tinh thần vẫn luôn là tâm giao như hình với bóng....
Không ai bị coi là có tội Khi chưa có bản án có hiệu lực của tòa Nguyên tắc ấy có từ xưa xa lắm Để người đời mãi mãi tụng ca Dẫu bị bắt để điều tra Dẫu cáo trạng đã hoàn thành cáo buộc...
Nhìn thân chủ được minh oan Từ trong khóe mắt hai hàng lệ rơi Mười năm kêu thấu đất trời Ai hay oan khuất một thời đã xa Xác thân dù có về nhà...
Pháp luật dành cho em “Lời nói cuối cùng” Em không thể nói bằng lời mà nói bằng nước mắt Nỗi đau tận đáy lòng 16 năm nén chặt Giữa pháp đình cứ thế tuôn rơi...
Hôm nay là ngày nghỉ Mà có được nghỉ đâu Mở hồ sơ vụ án Dò cho hết nông sâu Hoàn chỉnh bài luận cứ Hùng biện trước pháp đình...
Luật sinh ra cái tội danh A là A... chẳng thể thành là B Bao người gửi gắm, phủ phê Ông đem A biến thành B... lạ kỳ (!)....
Ông đã chắt ra từng giọt máu Còn đỏ tươi ở giữa tim mình Ông đã dứt ra từng miếng thịt Từ cơ thể mòn... Để dâng đến Cao xanh… Cả phòng xử lặng im phăng phắc Từng lời ông thấu đến tâm can...
Chúng mình từ thuở yêu nhau Cầm tay thề nguyện bạc đầu không phai Một thời cơm độn sắn khoai Vào trong vẫn ấm ra ngoài vẫn êm Vợ chồng ăn thảo ở hiền Trời thương, nước nổi, thuyền lên......
Đằm mình trong đống hồ sơ Bao nhiêu thân phận đang chờ phán xem Lòng ta trĩu nặng nỗi niềm Hồn như lạc giữa một miền chiêm bao...
Nào, ta xả hết nỗi niềm Để lòng về lại một miền nguyên sơ Nào, buông hết mọi tóc tơ Cho lòng có một ngày mơ tốt lành Mơ cho Công lý viên thành...
Ông ơi, ông cũng là người Mà sao chả thấy ông cười, hả ông Hay vì cái tên Bao Công Trong khi xử án thì không được cười?...
Đã lâu con chẳng đến tòa Nên không gặp Cụ để mà kính thăm Nhưng lòng con vẫn đăm đăm Nhớ về bóng Cụ mát trăm năm rồi...
Sếp theo cơ chế thị trường Phận em lính, phải theo đường sếp thôi Tưởng đâu cuộc sống yên rồi Ai ngờ giông gió đến hồi nổi lên...
Em đã chắt ra từ gan ruột để nói lên lời nói cuối cùng Bằng ngôn ngữ nhói một niềm đau buốt Khắc khoải đợi chờ lòng nhân ái bao dung...
Không khai bảo ngoan cố Muốn khai nói không cần Chẳng biết đâu mà lần Khai hay không khai nhỉ? Để bảo vệ công lý Phải kiên quyết phơi ra Những ẩn tình khuất tất Điều tra giữa phiên tòa...
Em đã chắt ra từ gan ruột Để nói lên lời nói cuối cùng Bằng ngôn ngữ nhói một niềm đau buốt Khắc khoải đợi chờ lòng nhân ái bao dung...
Nguyễn Minh Tâm là một trong những luật sư nổi tiếng ở Việt Nam. Ông còn là một nhà thơ được đông đảo bạn đọc biết tới với các tập thơ trữ tình đằm thắm:...
Thứ Hai hãy sống như mặt trăng. Trăng giúp chiếu sáng bầu trời đêm tăm tối. Thứ Ba hãy cẩn thận lửa. Dù đã tích muôn vàn công đức, nhưng chỉ một ngọn lửa khởi lên, công đức bấy lâu dồn tích sẽ cháy hết....
Một hai giọt nước mưa rơi, ta cố tránh để cho khỏi bị ướt. Nhưng nếu ta đã ướt hết rồi thì lại chẳng còn ngại nữa. Ta lại nhớ thời nhỏ, từng ướt đẫm người cứ thế chạy nhảy, nô đùa dưới mưa....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!