- Sáng tác mới
Vàng một thủa, tuổi thơ trôi vội vã Xanh một thời, nhung nhớ để trong tim Trắng một khoảng không, bồng bềnh mây ước vọng...
nước trộn mình trong mây gió xoáy đầu xuống biển mặt trời giòn trong cát trăng lửng lơ giữa trời tưới một màu xanh tươi dịu cơn nồng mùa hạ mát lòng người ... chốn trăng ......
Tình yêu như tia nắng hồng Nắng rơi chòng chành Sớm mai dịu dàng Nắng vươn tới nơi bao la Nơi vòng tay thiết tha Nơi tình yêu mãi xanh ! Về đâu ơi tia nắng hiền ?...
Nước mắt chưa rơi Chị đã đi rồi Em đứng giữa vườn trưa bối rối Vòng tay tròn, ôm mùi thơm áo chị Tóc vờn bay, lưu luyến một bàn tay. Mắt vừa cay ... Chị đã đi rồi Cả cuộc đời gói trong lời kể vội...
Chị hát em nghe một triệu bông hồng Mừng ngày sinh, em vừa tròn mười bẩy Mắt sáng hơn ngàn sao tụ lại Tóc mềm hơn vạn áng mây bay Chị hát em nghe bằng một trái tim say...
Làm cơm đón khách qua nhà khách đâu chẳng thấy chờ ba bốn ngày Nhặng ruồi được dịp no say thôi thì cùng với tụi mày chung mâm...
Nhớ bạn rồi Tớ không khóc đâu Để dành nước Tưới những hàng cau Hòa vào dòng sông Khỏa những bờ ao Tan vào nắng Vào mưa bay cuối vụ...
Tháng Ba em về quê nhé! Xuân mãn nồng nàn sắc hương Búp bàng như tay em bé Vẫy chào em mọi nẻo đường Tháng Ba nhớ về quê nhé! Hoa bưởi ngậm hương chờ em...
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Buồn nhân loại ngập trong trùng nước mặn Biển xói bờ đá sỏi biết đau Cây ngậm nước lá nhàu trong đắng chát Chim chuyền cành cong gập gẫy sầu. Người hỡi người bao nợ nần uất hận...
Trăng trốn sau màn đêm yên lặng Ngắm hoa quỳnh từng đốm sáng phiêu diêu Cánh mảnh mai như mày cong thiếu nữ Trắng dịu dàng đến da diết nôn nao...
Anh tặng em một chiều mưa bụi nhỏ Gió không về, nắng lưỡng lự treo mây Đào vừa đơm nụ thắm trên cây Cánh còn rung ngỡ ngàng hơi ấm lạ Anh tặng em một ngày xuân tha thiết Hương tết còn nồng trong góc phố, hàng cây...
Chỉ có hoa và cỏ cùng một con đường thưa thớt nắng rơi Chỉ có mình em ngồi lại chốn chơi vơi Tiếng hò lơi tắt lặng giữa dòng...
”Mồng tám tháng ba Em ra thăm vườn …“ Câu hát ngân nga Hát tặng cô thời nhỏ Vẫn còn ngân… chân nhún, múa mềm Em nhớ cô, nhớ mẹ, nhớ bạn hiền...
Mồng tám tháng ba anh ngập ngừng trước cửa Bông hồng nhung lóng ngóng trên tay Mẹ dặn đừng lo, đừng xấu hổ Cô bé nhà bên vốn dĩ hiền hòa Tuổi mười ba vẫn thường nũng nịu...
Em đến trường vui lắm Có mẹ dắt bàn tay Nắng hòa reo khúc nhạc Chim hót cùng sớm mai Lớp màu xanh như mây Bảng đen huyền, phấn trắng...
Em mơ một mùa xuân mưa bụi hiền hòa gió lớt phớt thơm mùi hoa đồng nội cánh đồng lúa trải xanh vào giấc ngủ anh ru ... Em mơ một mùa hè nắng đổ cháy hết mình cho thỏa những khát khao...
Con vịt lạch bạch Vì nặng nghĩa tình Con chim lắc lư Vì thương vì nhớ Con quạ đuôi dài Tha lôi quá khứ Thiên nga trắng muốt...
Bao năm rồi tôi không gặp bạn? Đôi mắt nào vẫn tròn lung linh sáng Chiếc răng khểnh, nụ cười tươi duyên dáng Sóng xô về, nỗi nhớ mênh mang. Tuổi thơ nào mình đến lớp dênh dang Con đường làng, tre xanh, đất trắng Nắng thu vàng, thơm như thị chín...
Nghệ thuật ngưng bước thời gian Dẫn không gian lạc vào xứ lạ Nắng già trăm năm soi điện sáng trong phòng Ta đứng giữa hai miền hư và thực Cuộc đời không bắt đầu từ trong bụng mẹ Mà tự thuở xa xưa, khi nghệ thuật ra đời...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!