- Sáng tác mới
Thủy ngư chi giao kim thạch chi giao (tiếng Hàn 수어지교 금석지교 tiếng Hán 水魚之交 金石之交 - Thủy ngư chi giao kim thạch chi giao). Ở đây, thủy - nước, ngư - cá, chi - của, giao - mối quan hệ, kim - sắt, thạch - đá....
Mây trắng ngàn năm lại trở về Hạc vàng vẫn múa chốn sơn khê Ta ơi lưu luyến chi phồn tạp Mảnh trăng xưa không neo nổi câu thề. Mỗi buổi sáng nghe lời chim hót...
Tóc em Quên nghe gió thổi Ngân rung tiếng hát của trời Khúc nhạc ùa ra từ đất Thanh âm dập dìu lứa đôi Tay anh Không nghe thác nói...
Nợ mẹ cha ơn dưỡng dục sinh thành Tình biển lớn nghĩa trời xanh hy vọng Những bước đầu đời chân ta lẫm chẫm Lưng cha còng tóc mẹ phủ mờ sương Nợ nhân gian một kiếp sống vô thường...
Huế ẩn hiện trong tôi là em đấy Em lẫn vào trong Huế để tôi mơ, Những triều đại rơi dần vào quên lãng Em hồn nhiên cho trẻ lại cố đô. Em hồn nhiên để Huế thành thơ Thoáng mơ mộng cho lòng thêm nhớ. Chiều cứ nắng và ngàn thông cứ gió...
Anh là một ly rượu Những lúc em tìm quên Nhâm nhi từng hơi thở Em quên anh để nhớ Quên ly vơi dần em Ly rượu cay dọc đêm Đắng ngang ngày xa vắng...
Thêm một giọt buồn nữa Có cố nữa được không? Thêm chút nắng mai hồng Non tơ cả trời hạ Thêm một cơn gió lạ Em quên cả mây bay...
Nếu gọi Hồ Tây là Đạp Hối Chắc nhiều người không hiểu ra sao Thời Thục,Triệu * còn dòng nghịch thủy Nước Sông Tô chảy ngược rót vào Khi Pháp đến khúc sông bị lấp...
“Bay đi em! đến với chân trời em mơ ước” “Bay đi em! Khát vọng trong tim chắp cánh cho em” Dẫu trong lời tôi khuyên Vẫn ngậm ngùi, nuối tiếc Giá như em ở lại nơi đây:...
Gửi lại nhé, giảng đường xanh mơ ước Tiếng đời vang náo nức qua phòng Đường đi học bước chân dài khát vọng Nghe bác tài gắt gỏng lúc nhờ xe...
Em ơi Ở chốn chơi vơi Chiều đi gặp tối Có người nhớ em Tóc em Đen đến cùng đen Mồ hôi em Chắt riêng em tận cùng...
Năm 1991, Nguyễn Linh Khiếu xuất hiện trong đời sống văn học với tập thơ Chùm mơ tiên cảm gây không ít ngỡ ngàng, bởi ông vốn là người giảng dạy và nghiên cứu triết học bỗng một ngày đẹp trời rẽ lối sang thi ca như một định mệnh,...
Biết em đang giữa mùa thi Sớm chiều lúc nào cũng vội Bài vở từng trang tiếp nối Khuya về ấm bàn tay em Em biết quên đi màu xanh Khung trời phía sau cửa sổ...
Sau khi Phật nhập Niết bàn chừng 100 năm, các Tỳ kheo Bạt - Kỳ (Vajji) ở Tỳ - Xá - Li (Vaishali) đề ra 10 điều trái với lợi dạy của Đức Phật. Sau đó, cứ vào các ngày mồng 8, 14 và 15 hằng tháng, các Tỳ kheo ấy ngồi ở chỗ đông người qua lại,...
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Hãy sống với phút giây của hiện tại. Vì chỉ có hiện tại, chỉ có giờ phút này mới là thực. Quá khứ dù thế nào đi nữa cũng không phải là thứ đang hiện hữu và chúng ta chẳng thể nào thay đổi được cái đã diễn ra....
Con người chúng ta Phải gặp nhau ít nhất ba lần Thì mới không quên nhau Phải chừng sáu lần gặp Mới có thể mở lòng Phải chín lần gặp...
Anh hứa về khi còn rét Nàng Bân Hoa xoan tím còn vương đầy lối nhỏ Chút hanh heo còn vấn vương trong gió Nắm tay em trong nắng cuối mùa xuân. Bông loa kèn báo hiệu tháng tư sang...
Nhan sắc hoa nói bằng màu Xa nhau ngắm nhớ cho nhau vừa lòng Tím ngang màu tím thủy chung Đỏ hơn một trái tim nồng nàn yêu Nhang ngát hương lặng lẽ thơm Hồn nhiên thắp mấy nụ hôn gió trời Chơi vơi lướt nhẹ làn hơi Một lần tận hưởng suốt đời chưa quên...
Với cha mẹ , con cái Cho dù đã trưởng thành Vẫn yêu vô điều kiện! Và sẵn sàng quên mình... Các " bướm" khi rời "kén" Nhiều khi thấy chênh vênh Trước con đường tự chọn...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!