- Sáng tác mới
Phần thư khanh nho (tiếng Hàn 분서갱유 tiếng Hán 焚書坑儒 - phần thư khanh nho). Ở đây, phần - đốt, thư - sách, khanh - chôn vùi, nho - nho sỹ. Nghĩa đen của câu này là "Đốt sách chôn nho". Tích này kể về 2 sự kiện được cho là ở thời Tần thủy hoàng đế....
Những Cô Gái Tháng Tư trong cuộc đời tôi Như những bông Phượng đầu mùa bật lên khúc ca mùa Hạ Như giọt mưa rào trong ao Sen Như búp Ngọc Lan quấn trong tơ nắng! Thanh Xuân của tôi họ là khúc nhạc vui...
Trăng khuya vằng vặc sáng. Gió đàn hây hẩy, xào xạc thổi qua những tàu dừa lấp lánh ánh xanh. Ba Đực bỏ sách xuống, bần thần nhìn ra cửa. Hoang mang, anh chạy lại góc nhà, lấy cây đờn bầu....
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
Chọn đêm tĩnh mịch trăng lu sâu mang kín đáo vẽ bùa lá xanh Nét bùa sâu vẽ muôn hình cong vênh lượn sóng chỉ mình hiểu thôi Bùa sâu di sản truyền đời...
Miền hạ sau thuở hồng hoang lẫn trăn trở đất đa đoan phận chèo Yếm điều bến mắt buông neo bồi hồi thỉnh mõ tụng theo tiếng lòng Chiếu chèo váy đụp xệ cong...
Tóc em Quên nghe gió thổi Ngân rung tiếng hát của trời Khúc nhạc ùa ra từ đất Thanh âm dập dìu lứa đôi Tay anh Không nghe thác nói...
Nợ mẹ cha ơn dưỡng dục sinh thành Tình biển lớn nghĩa trời xanh hy vọng Những bước đầu đời chân ta lẫm chẫm Lưng cha còng tóc mẹ phủ mờ sương Nợ nhân gian một kiếp sống vô thường...
Người ta yêu người Vì người ta yêu mình Yêu diết da mình Nên yêu người da diết Yêu sự sống nên yêu luôn cái chếtnHồn người yêun Xây mộ ở trong tim...
Huế ẩn hiện trong tôi là em đấy Em lẫn vào trong Huế để tôi mơ, Những triều đại rơi dần vào quên lãng Em hồn nhiên cho trẻ lại cố đô. Em hồn nhiên để Huế thành thơ Thoáng mơ mộng cho lòng thêm nhớ. Chiều cứ nắng và ngàn thông cứ gió...
Đừng lấy người chỉ biết Quan tâm chuyện hỏi han: "Em đi về có mệt?" Ốm đau, đã thuốc thang?"... Bạn nên yêu và lấy Người chỉ ánh mắt nhìn Biết cần làm gì đấy Cho "một nửa " của mình......
Chắc chắn thiếu phụ ấy Không phải là đàn ông! Vốn cuộc đời cô ấy Đâu hiền hòa như sông... Cô chịu nhiều thử thách Cả những vết thương lòng Một mình không ai giúp...
Sau bão lũ trẻ kéo nhau ra bãi biển tìm nhặt đồ trôi dạt. Cò Bé bắt được một con cò ruồi non ẩn nấp trong hang cua. Một bên cánh nó bị gãy sã ra chắc là do gió bão. Cò ruồi đói lả bẹp dúm thoi thóp sắp chết....
Nếu gọi Hồ Tây là Đạp Hối Chắc nhiều người không hiểu ra sao Thời Thục,Triệu * còn dòng nghịch thủy Nước Sông Tô chảy ngược rót vào Khi Pháp đến khúc sông bị lấp...
Cố lên Chi-a-ki! Đừng khóc! Khi bức họa treo trên tường kia Rực rỡ sắc màu Là thuộc về người vẽ tranh khó nhọc, Thuộc về người chủ nhân đích thực...
Theo em về với Hội Lim Vin câu quan họ để tìm đến nhau. Mùa xuân gửi gió về đâu Kìa quan họ sắp qua cầu đấy thôi. Trầu têm cánh phượng em mời...
Lời ru cho đá núi Lời ru cho biển khơi… Em ru lời tiếc nuối Cho lòng ai chơi vơi…Ta ru cho nỗi nhớ Ngủ yên ở trong lòng. Ta ru cho ký ức Hết một thời long đong....
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Gặp lại mình trong màu nắng non tơ Nắng Tháng Tư dát vàng vào chân sóng Nắng thanh tân ấp hoàng hôn chín mọng Chờ đêm huyền thắp mới mỗi bình minh....
Con lui cui cùng bóng mình mỗi tối Nén đơn côi, nghẹn lòng bức bối Hình ảnh mẹ… thoảng khói sương Lãng đãng những con ờng… Bóng tre già Bên bến nước...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!