- Sáng tác mới
Trong cuốn "Ai sẽ khóc khi Bạn lìa xa" (네가 죽을 때 누가 울어줄까? - Who will cry when you die?), Robin Sharma, có nhắc đến sự khác biệt giữa Sống và Chết. Ông cho rằng, thái độ mọi người đối với ta khi khi ta lâm chung chính là sự phản ánh việc ta đã sống tốt hay chưa. Vậy nên, ông chốt rằng: Người......
Ai người còn một chút quê Bước qua ngưỡng xóm mấy về thăm nhau? Chuồn chuồn đạp nước mưa ngâu Trách con gọng vó chơi đâu không về !...
Bắt đầu từ đó em ơi Hồn anh có một mặt trời là em Ngỡ ngàng bao cái thân quen Thẹn thùng giây phút đầu tiên trong đời...
Có một người Lang thang đi tìm tuổi thơ Đắp mộ gió Chôn vùi ký ức trong mưa Rồi khóc một mình Gặp một người Rong ruổi hát Đi tìm những lời ru Bên bờ sông vắng Rồi phá lên cười hồn nhiên...
Có câu rằng: Muốn đi nhanh thì đi một mình. Nhưng muốn đi xa, đi nhiều, thì cần đi cùng với mọi người. Làm việc cùng nhau bao giờ cũng mang lại hiệu quả tốt đẹp hơn, bởi các thành viên là cùng làm, cùng đi lên, cùng chịu, cùng hưởng....
Mọi mối quan hệ đều có khởi đầu và thường là tốt đẹp. Và cũng có nhiều mối quan hệ vốn đẹp đó bị tan vỡ vì nhiều lý do. Thực ra, nhiều đổ vỡ đó đã có thể được cứu nếu chỉ cần một bên chìa tay. Chỉ là không ai chìa thôi....
Tôi về tìm nắng thủy tinh Tìm câu quan họ rung rinh mạn thuyền Về tìm tay ngọt môi mềm Tìm khăn mỏ quạ áo viền tứ thân...
Đêm qua ta nhắp hồ Núi Cốc Đinh ngọc Tân Cương một ấm trà Sớm nay hương núi thơm lạ quá Từ búp đợi mai nõn đầu cành...
Lũ chúng tôi ngồi bên nhau trong một quán cà phê vào một buổi chiều thu. Nhân lúc nói về đời sống thường nhật ngày càng khó khăn, một đứa nói: “Tớ ngộ ra rằng để mua được cái nhà tử tế để ở, tớ cần 40 năm nữa để tích cóp”....
Nói về Thơ Đường, có thể thấy ngay đó là sự sáng tạo tuyệt vời về ngôn ngữ. Bởi thơ Đường là ý tại ngôn ngoại, là thơ ít lời mà nhiều ý, ý ở ngoài lời. Mỗi bài thơ giống như một bài toán ngắn gọn nhằm giải đáp một vấn đề xã hội nào đó....
Bãi Sau, Bãi Trước Gành Hào, bãi Dâu Nước non non nước Như mơ Vũng Tàu Sóng vỗ đùa anh Trời xanh mặn chát Dấu chân trên cát Tóc mây ban mai...
Chiều ướp hương, buổi chiều cơm mới Bát mắm tép chưng, lát khế chua vàng Con chạch kho tương, con rô rán vội Ngồng cải luộc nhừ, thơm một nét quê hương....
Miền đất ta dừng chân Có hai mùa mưa nắng Rừng núi thì im lặng Suối vắng bước chân qua. Mơ ước giục chúng ta Thời gian không chờ đợi Sức con trai con gái Cuộc sống dần hồi sinh...
Đầu tiên, chỉ ăn 2/3 bát thôi. Có ba thứ màu trắng trên bàn ăn phải bớt đi là cơm, muối và đường. Điều chỉnh món ăn chứa cholesterol, tránh đồ có mỡ bão hòa. Điều chỉnh lượng ăn 3 bữa theo tỉ lệ sáng 3: trưa 4: chiều 3...
Hoa dại lan đầy cầu Chu Tước Trời chiều xế bóng, ngõ Y Thâm Én xưa quen sống lầu Vương, Tạ Nay lại dập dìu xóm sơn lâm....
"Ngây thơ là tuổi học trò Hồn nhiên như một con đò sang sông". Chuyến đò khoá ấy có đông? Giận người chẳng nhớ mình cùng “quá giang”....
Thế gian di mạn trong Tình Kiến bò đáy chén chỉ mình ấy thôi Trăm năm một cuộc vui cười Thác rồi mới thấy cuộc đời huyễn như....
Bao nghìn năm sông Hồng Mà vẫn còn trẻ vậy Tuổi dậy thì căng mẩy Mặt ửng đỏ phù sa? Sóng phải lòng chạm va Chung hoang vu bờ bãi...
Lái đò chỉ có mình tôi Một chiều bị lạc vào đôi mắt Huyền Bến sông hắn với con thuyền Chở Nàng cùng với nỗi niềm đầy vơi Mắt Huyền ghé lại làng tôi Thăm người bạn cũ, về rồi lại đi...
The Twelve Apostles (tạm dịch: "Mười hai Sứ đồ" hay “Mười hai tông đồ”) là một tập hợp các khối đá ở ngoài khơi Vườn quốc gia Port Campbell, tiểu bang Victoria, Úc. Các cột đá nằm gần nhau này được hình thành do đá vôi bị xói mòn bởi điều kiện thời tiết khắc nghiệt của Nam Đại Dương...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!