- Sáng tác mới
Em cứ trách anh không về với cỏ Để sương một mình lấp lánh soi trăng Những khát khao dâng lên từ đất Kết nụ hôn … rơi vỡ trong đêm ! Em cứ trách anh – mưa ướt mùa xuân...
Trái đỏ, nhựa trái đỏ tươi Trái lại giấu kỹ trong người... mà rung Mỗi cây một trái đủ dùng Thanh niên khỏe mạnh trái sung hơn già....
Chị là bông Sen Nghiêng bên búp Súng Hồng xen vào tím Trắng ẩn cùng xanh. Thơ vẽ bức tranh Treo vào ngọn gió Cho khu phố nhỏ
Ngọt ngào hương Sen...
Nữ thi sĩ nhân chuyến đi hỏa tuyến Ghé vào trung đoàn pháo thăm em “Ở đâu, Lê Tính ơi, chị đang tìm đến Đứa em anh hùng đất nước gọi tên” Giữa chiến trường chị nhà thơ tìm em...
Trận địa chớp dồn Quả đạn ta bay lên Màu quả đạn màu vàng của lúa Màu sẫm đặc của đất đồng cày vỡ Sắc xanh lam của luỹ tre làng...
Vợ chồng chẳng thủy chẳng chung Cho nên đều mọc hai sừng khổ chưa Tháng ngày dãi nắng dầm mưa Ăn cỏ mà kéo cày bừa... Rõ hâm....
Trời thì bão gió gì đâu Vẫn xanh vời vợi một màu mây xa Tôi ngang qua ngõ em à Còn riêng vạt nắng vỡ oà chiều thu...
Con gái à bên ấy hay gì đâu Súng nổ bừa ngoài đường nổ cả trong trường Con gái à bên ấy học cao bằng tiền vay chính phủ Vậy khoản này là bố mẹ cho vay Con gái à hàng xóm của ta Chỉ bán một cái xe xoàng là đủ...
Nhận mệnh lệnh tiến vào đánh địch đơn vị trườn lên quanh vành trăng đỉnh dốc đêm chiến trường nghe trời đất bao la Chính trị viên bồi hồi mắt nhìn rất xa đang viết dở bài thơ chiến sĩ chưa viết được lòng nặng đầy suy nghĩ đêm trở trăn sao chấm đỏ trời hoa...
Có bà tên Thanh Đế Đạo Phật bà rất sùng Bà sùng đến lập dị Và cẩn thận vô cùng. Lúa đậu trồng ngoài ruộng Thì sao tinh khiết đây
Làm bánh trái dâng Phật Không thể dùng thứ này....
Tuổi nhỏ nghe sao lòng chật hẹp Trời cong cánh diều, bãi cỏ ta thả trâu Cây đa chim, giếng nước trăng, ngõ nhỏ ngắt hoa và góc sân vầy đất Cùng cô gái bên nhà ùa đuổi bóng cò qua Chợt lúc nào ta nghe rất xa...
Dê đen và dê trắng Cùng sống trong một rừng Cùng uống nước một suối Cùng gặm cỏ một bưng. Đang mải mê ăn cỏ Thì con sói nhảy ra sói trợn mắt quát hỏi Mày không biết tao à?...
Bạn bè với xoong với nồi Nuốt điện vào bụng cho người rét run Trong nhà có lắm thứ ngon Mà không chịu chén sớm hôm để dành....
Chân trời rất gần là chân trời quê ta Chín rực chân đê dắt đàn bò gặm cỏ Buổi đi xa bỗng lòng ta dậy nhớ Nghe chân trời gần động chân trời xa...
những đứa con của chúng mình đã ngủ em nhìn xem chúng khôi ngô và dễ thương hơn ta mơ tưởng nhường nào lũ đồ chơi nằm la liệt khắp nhà thắc thỏm chờ bọn trẻ ngủ dậy em có nghe những ngọn xuân hoan hỉ đuổi nhau ríu rít ngoài trời...
Xuân về giữa Đảo xa xôi Nghìn con sóng đẩy chân trời cao thêm Dáng người lính đảo đêm đêm Giống như cây đứng giữa miền phong ba...
Ngày xưa có cậu bé Sáu tuổi bé tẻo teo Bé bằng ngón chân cái Mà nhà lại rất nghèo. Muốn giúp đỡ bố mẹ Tí Hon đòi chăn trâu
Nghe con năn nỉ mãi Bố mẹ đành gật đầu....
Ngày Tết không chỉ là dịp để sum họp mà còn là thời gian để mỗi thành viên trong gia đình cùng nhau chuẩn bị, trang hoàng nhà cửa, đón chào năm mới. Hai bình hoa – một bình hoa ly vàng do hai bố con cùng chọn mua và cắm vào sáng 29 Tết, một bình hoa thược dược mẹ cắm sau Giao thừa...
Cái lạnh cuối năm giấu mình trong màu xanh dịu nhẹ. Ông mặt trời xa vời vợi phớt một sắc vàng trong suốt lên những cành cây khẳng khiu đã đóng mình ngủ đông. Những thân sồi cũ kỹ nâu thẫm hay những hàng bạch dương trắng bóc kiêu sa, tất cả đều trơ trụi. Mùa đông xứ Âu....
Cùng cày thuê cuốc mướn Lại là người cùng làng Anh Thiên và anh Địa Đều ước mơ giàu sang. Đều mồ côi cha mẹ Cả hai cùng đói nghèo Thiên thì rất sáng dạ Địa thật thà đáng yêu....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!