- Sáng tác mới
Thái Bình, quê hương tôi sau mười mấy năm gặp lại. Bỡ ngỡ, vui mừng khôn xiết. Những con đường mới mở lượn cong, mượt mà cho sức sống tỏa muôn nơi. Mặt đường mịn, chất lượng cao. Giữa hai luồng là những hàng cau, cao...
Tôi đến Huế thương sông Hương nhớ mãi Núi Ngự Bình soi bóng nước thay tôi Nước sông xanh tà áo dài mềm mại Núi thâm trầm trai An Cựu, Huế ơi Tôi đến Huế ấm lòng cơm Cồn Hến...
Noọng dậy đi, về hội hoa Ban ỏm lọm tốp mư vòng tròn tay vỗ Chàng Khum chưa về Ban vẫn nở trắng thơm vào gió Tây bắc mùa Xuân mở khóa cửa rừng Chạnh nhớ Ban nhòe khóe mắt rưng rưng...
Bảo nhau mượn Bút của Thời Xưa Để viết thơ mùa đông Hà Nội Hàng lộc vừng đang kỳ thay áo mới Tháp Rùa lung linh soi bóng mặt hồ Mới đầu đông cái lạnh chỉ se se...
Thật tuyệt vời Mùa Thu Nước Nga Sắc vàng óng ả trải bao la Tôi đi từng bước đường Thu ấy Trong lòng rộn rã bản tình ca Tôi biết Nước Nga qua những vần thơ...
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Quê hương tôi là lũy tre làng Soi bóng xuống dòng sông kỷ niệm Quê hương tôi là con đường hò hẹn Đêm tháng năm rơm rạ phủ đầy Quê hương là ánh mắt mẹ hao gầy...
Bông Sen đợi ánh sáng trời La đà mặt nước ngắm soi bóng mình Ngỡ ngàng gặp thủa nguyên trinh Giữa thoáng gió ngất ngây tình mênh mang...
Muốn ăn rau dớn, tôm chua Về hồ Ba Bể giữa mùa gió nam. Nước xanh dát nắng biếc xanh Ao Tiên soi bóng đọt măng đương thì… Trời pha mực viết bài thơ Kín ba tờ giấy, ngẩn ngơ núi rừng....
Ngày xửa ngày xưa chưa lâu lắm mới cách đây khoảng nửa thế kỷ về trước thì vẫn những mảnh vườn ấy cây cối được trồng khác hẳn bây giờ, đâu đâu cũng thấy những vườn cây ăn quả sum suê đủ mọi chủng loại nhưng nhiều hơn cả là cam quýt chanh bưởi....
Trời lại mưa! Đã hơn nửa tháng nay trời đổ mưa tầm tã. Nhìn ra trời mưa trắng xóa một màu, nhìn ra vườn hòe cũng thấy một màu trắng xóa rũ rượi của hoa hòe nở rộ thấy xót cả lòng. Vậy là cả nhà phải đội mưa dầm nước ra vườn bẻ hòe về nếu không chỉ khoảng một tuần mưa mất một lứa hòe là coi như mất......
Biển đẹp đẽ hào hùng như thể Thiên nhiên ưu ái chiều nhau Núi cao soi bóng Biển sâu Trời ngăn ngắt xanh xanh màu nước. Muối mặn mòi sinh ra từ biển biếc Làm sao muối dám tự kiêu....
Tảng đá mài dưới chân tường chùa Keo Khách vãng cảnh chẳng mấy ai nhìn tới Người thợ xưa mài vụm, mài chàng vào đấy Đẽo gỗ sến, gỗ lim dựng dậy cả ngôi chùa....
Bao giờ cho hết tháng ba Hoa gạo xuống đất bà già cất chăn? Anh gọi điện, chị nhắn tin mà mãi tôi vẫn không về được. Chiều qua, anh lấy điện thoại di động, chụp ảnh rồi gửi qua Zalo, tôi mở ra xem rồi lặng lẽ khóc. Không muốn khóc đâu, nhưng nước mắt nó cứ trào ra, rồi quyện vào với nước mưa, làm......
Anh có về Lễ hội Chùa Keo Qua mấy quãng đồng, bờ đê lộng gió ... Yêu lắm Thái Bình dẫu bao đời lam lũ Vẫn rộn ràng mở hội mỗi mùa xuân!...
“Cùng em gánh nước cầu ao, Để câu lục bát rơi vào mắt nhau.” Bắt gặp hai câu thơ trong bài “Lục bát đêm trăng” trích trong tập thơ Hương Mộc lan (NXB HNV – 2014), tôi cảm thấy chạnh lòng, bâng khuâng chợt nhớ về hình ảnh những cái ao làng của quê hương....
Đã lâu rồi quê tôi không có nước nổi. Tôi vẫn thèm nhớ, khát khao mong được trở về ngày xưa có những mùa nước nổi như một đứa trẻ dại khờ. Vâng, chỉ có những đứa trẻ dại khờ mới mong nước nổi....
Vùng sông nước miền Tây Nam bộ với hệ thống kinh rạch chằng chịt, hàng năm có mùa nước nổi về, tạo nên những cảnh vật đặc sắc, những sản vật độc đáo, phong phú mà không dễ nơi nào có được…...
Quê ngoại mình là vùng quê nghèo đất cằn sỏi đá của tỉnh Hòa Bình, giáp Nho Quan (Ninh Bình). Thuở nhỏ mỗi khi mùa hè đến mình lại được bố đưa về quê chơi. Mấy ngày hôm trước thấy bố hì hụi vặn chặt ốc vít và bơm căng lốp chiếc xe đạp Thống Nhất là mình vui sướng không kể xiết reo váng lên: “ A, thế......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!