- Sáng tác mới
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Cả một nền văn hóa Việt Nam 4000 năm lịch sử hoặc xa hơn là văn hóa 5000 năm của vùng đất Thần Châu Hoa Hạ Trung Hoa đều rất tin vào Thần, vào Phật, vào Tiên... Tách nền tảng chung của Văn Hóa Thần Truyền ở vùng Đông Á ấy thành những đặc sản của từng dân tộc e rằng nhiều lúc chúng ta sẽ bỏ đi những......
Tình cờ gặp một người làng tại đám cưới ở thành phố Hồ Chí Minh. Sau một hồi hỏi han tình hình, ông nói với tôi: Làm nghề viết, sắp “hưu” rồi sao không viết cái gì về làng mình đi! Tôi “ớ” người ra. Ừ nhỉ, quả là từ trước tới giờ, tôi chưa viết được cái gì ra hồn về làng mình cả!...
Nửa thế giới vốn đàn bà Nửa nhân gian cũng chỉ là đàn ông Mầm yêu nảy thuở phải lòng Buộc đời nhau sợi tơ hồng mỏng manh...
Đời người tới tuổi thanh xuân mấy ai né tránh lương duyên tơ hồng Kết đôi nên vợ nên chồng Là cùng nếm trải long đong phận người....
Ta về để áo cho người Khi nhớ người ngắm để người nhớ ta Nào ngờ người để ngọn đa Một đêm mưa gió áo ta rách sờn...
Hôm nay là ngày TÌNH YÊU, chợt nhớ một cuộc thi vô tiền khoáng hậu 40 năm trước ở Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội: THI ĐỊNH NGHĨA VỀ TÌNH YÊU. Số là năm ấy tôi vào năm Thứ Nhất Đại học Tổng hợp Hà Nội....
Gần đây, Bùi Thị Biên Linh không còn là tên xa lạ trên văn đàn cả nước nói chung và Bình Phước nói riêng. Và lần này, đọc Ký sự Bầu trời có nhiều vì sao do Nhà Xuất Bản Văn học mới phát hành độc giả cảm nhận rõ hơn về nội lực văn chương mạnh mẽ,...
Ta về để áo cho người Khi nhớ người ngắm để người nhớ ta Nào ngờ người để ngọn đa Một đêm mưa gió áo ta rách sờn...
Yêu rất nhiều ký túc xá mình ơi Những dãy nhà, những đường cây xanh lá Các cô gái, các chàng trai ồn ã Cùng một thời tươi trẻ, thơ ngây....
Chẳng đợi đến ngày Va-len-tin Con tim yêu mới ríu ran lời cũ Cánh hoa thắm tự thuở còn phong nụ Nắng tơ hồng từ mấy độ bung biêng....
Ngồi trên núi nhìn xuân mà nghĩ về cái đa sự, để cái giây phút suy niệm ấy vĩnh viễn đến ngàn đời. Bài thơ làm buồn cả một thời khi mình nhớ cố hương. Hồn Mai hẳn nhiên còn loáng thoáng những cánh vàng đâu đây...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!