- Sáng tác mới
Người vui Tam đảo, Ngũ hồ Ta về tưới đậu, trồng ngô, vun cà Tỉa cành, xén lá, chăm hoa Mỗi ngày ba bữa cơm nhà đạm thanh. Trà thô, rượu đục cho lành Xa nơi khói bụi thị thành phồn hoa....
Ta ngồi nhặt nắng bên hè Hong từng sợi mỏng tìm về ngày xưa Ta chờ gom những hạt mưa Gửi về sông cũ, cho vừa nhớ nhung...
Ba năm viết được hai câu, Ngâm lên một lượt lệ châu đôi hàng. Tri âm những chẳng tưởng màng, Tới thu núi cũ tìm đàng về thôi....
Tưởng đúng mà thành sai Tưởng lợi mà hóa hại Tưởng phải thành ra trái Tưởng thắng mà lại bại Tưởng khôn mà thành dại...! Khôn dại, dại khôn vòng vo mãi... Dại mà biết dại mới thành khôn....
Tháng Tư về rực rỡ những sắc hoa Muôn muốt trắng đóa Loa Kèn mở nhớ Bông dành dành cũng thơm về trên phố Nhắc gọi ta về lại chốn quê nhà....
Có một thời hoa mướp rụng vàng sân Hoa khế rụng miên man bên thành giếng Ta vô tư ngắm cánh diều bay liệng Vẽ những ước mơ trên cả bầu trời...
Ta về nhặt bóng thời gian Đem về treo lên cánh cửa Để tìm người trao một nửa Con tim khờ dại ngày nào Ta về níu sợi mưa rào Bện thành dây thừng ký ức Đêm hè nhớ ai ngồi khóc Thời gian chưa thể phai mờ...
"Muốn" là một cảm giác về hữu, thủ. Với cá nhân, nó là một trong Thập nhị nhân duyên, tạo ra tham sân si, đưa người ta về Khổ. Nhưng nếu vì người thì lại là tâm Bồ tát. Ta là ai đều do tâm này mà ra....
Sáng là nụ phong kín Chiều đã căng tròn hoa Hương quê bên cửa sổ Gọi hồn ta về nhà....
Trong giấc ngủ thật say Gối mơ giữa vòng tay bè bạn Vời vợi nắng, kết đường trần nghìn vạn Chốn cũ ta về ký ức xa xăm......
Trên thế giới, đã có ba nước từng mở trường dạy Viết Văn như Học viện Văn học Goóc-ki (Nga) – Bê-se (Đức) và Trường Viết văn Nguyễn Du của Việt nam. Nhưng, thực tình, không trường lớp nào trên quả đất này có thể đào tạo được nhà văn. Bởi, tài năng văn chương mang đặc điểm hết sức đơn nhất. Bởi, mỗi......
Tôi yêu nhạc của anh từ năm đầu học đại học (1982). Từ bài hát “Cô gái Sầm Nưa” đến những bài hát “Vết chân tròn trên cát” hay “Mặt trời bé thơ”, những bài hát anh Năng K12 học cùng khoá chúng tôi từng biểu diễn rất thành công trong các kỳ liên hoan “Tiếng hát Sinh viên” ngày ấy....
Chiều nay trả nắng cho người Trả bông súng tím, nụ cười đam mê Trả người bông cỏ ven đê Trả heo may lại xóm quê ngày nào...
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 차화헌불 (借花献佛 - tá hoa hiến Phật). Ở đây, tá - mượn, hoa - hoa, hiến - dâng lên, phật - Phật. Ý câu này là mượn hoa người khác dâng lên Phật (남의 꽃을 빌려 부처에게 바친다). Tiếng Việt có câu y hệt là mượn hoa cúng Phật. Trung Hoa cũng rất hay dùng câu này....
Chiều nay trả nắng cho người Trả bông súng tím, nụ cười đam mê Trả người bông cỏ ven đê Trả heo may lại xóm quê ngày nào...
Tôi còn nhớ như in cái ngày đầu tiên của tháng Tư năm 2001, khi tôi đang công tác xa nhà. Bạn thân gọi điện thoại, nghẹn ngào thông báo nhạc sĩ thần tượng họ Trịnh vừa qua đời. Một khoảng lặng bao trùm. Ngay tối đó, lũ chúng tôi tụ lại bên nhau cùng hát vo các bài hát của ông mà chúng tôi thích. Đã......
Chuông ngân chiều thả nắng mềm Thức hồn ta giữa đắm chìm cơn mê Chùa Keo thấm đẫm hồn quê Bên sông Hồng, nước vỗ về triền miên...
Có những lúc chợt thấy đời mệt mỏi Chỉ muốn được như sóng nước ngủ yên bình Hay se sẽ ngả lưng mình trên cỏ. Gửi hồn vào tình đất mẹ mông mênh…....
Lô xô gạch xếp thành tháp cổ Liêu xiêu cành lá ngả theo cùng Chùng chình níu bước chân du khách Bất chợt lạ lùng, bất chợt say. Gió thổi mạnh nghiêng ngôi tháp nhỏ Lòng bồi hồi nhớ tháng năm xa...
Ai đem chạch bỏ ngọn đa Để tơ trời níu duyên ta với mình Xanh xanh rau diếp bên đình Gỗ lim hoá giải nợ tình nơi nhau....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!