- Sáng tác mới
Chắc hẳn bạn từng nghe Lời đay nghiến vụng về "Dạo này văn vẻ thế" Chẳng hiểu khen hay chê? Văn không thích ra vẻ Bởi hiện thực mà ra Dẫu sống động thực thể Hay vô hình vi tế Tại sao là "văn vẻ"? Khi ý đẹp lời hay Đề cao chân thiện mỹ Thành thật trái tim này...
Có rất nhiều page của các cặp đôi hạnh phúc, thậm chí không cần con cái, vẫn hạnh phúc, thời gian khá dài. Mình thấy họ bên nhau nhiều năm qua, các cặp đôi này cũng chia sẻ nhiều điều, mà họ đã trải nghiệm để giữ gìn mối quan hệ......
Khi nhắc đến Thỏ và Rùa, 100% chúng ta lại nhớ về câu chuyện chúng thi chạy với nhau. Thỏ thua vì chủ quan, kiêu ngạo. Rùa thắng vì kiên trì, lạc quan. Hôm nay cũng là câu chuyện về Thỏ và Rùa, nhưng là "chuyện đằng sau cuộc đua" ấy....
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Với lòng tốt: quỳ gối cảm ơn Với tài năng: nghiêng mình kính cẩn. Người khen ta đúng: là Bạn của ta! Người chê ta đúng: là Thầy của ta! Trong cuộc sống, ai giúp cho ta điều gì tốt, dù nhỏ, cũng cần phải biết tri ân, hàm ân và báo ân. Đó là thái độ cần có của con người chân chính, sống có nghĩa, có......
Hiếu thảo với cha mẹ Là đi thưa về chào Giúp mẹ chăm em bé Đỡ cha lo cho mình Hiếu thảo với cha mẹ Biết mến bạn, kính thầy...
Tôi khá đông bè bạn Thân lại ít vô cùng! Bàn tay có mười ngón Đếm mà còn lắc rung... Thân với nghĩa thành thật Không nói xấu sau lưng...
Có khát khao thì mới biến mơ thành thật. Bạn đã sẵn sàng nhận sự may mắn chưa? Hạt không nảy mầm trên đất cằn khô. Hãy tâm niệm về thành công như một thói quen....
Người xưa xem trọng tu dưỡng đạo đức, lấy thành tín là nội dung tu dưỡng căn bản nhất trong tư cách đạo đức, cũng như quy phạm đạo đức căn bản nhất là: tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ....
Trước hết, khái niệm “cổ” là tất cả những gì đã thuộc về quá khứ xa xưa. Tuỳ theo mức độ xa xưa đến đâu, mà người ta chia ra làm: Cổ, trung cổ, viễn cổ hay thái cổ. Mà thái cổ là xa xưa nhất....
Vô vi có thể gọi là danh từ gói (thể hiện) tất cả bộ sách Đạo Đức Kinh của Lão Tử. Vô vi bao quát tất cả mọi đề tài đã được giải rõ trong tám mươi mốt chương sách: không có chương nào là không có....
Không chắc ngày nào cũng tốt Nhưng mà cứ phải sống thôi Không phải ai cũng nói thật Mình thành thật là được rồi Những người bạn mà yêu đấy Chưa chắc yêu lại bạn đâu Sự thật dù có như vậy Bạn vẫn cứ yêu mặc dầu......
Biểu cảm hai bên mặt không đối xứng Bạn cảm nhận như khuôn mặt của người ấy “nặng” hơn sang một bên, biểu cảm này thường là dấu hiệu của sự giả tạo....
Một nhà triết học từng nói: “Tâm thái của bạn chính là chủ nhân của bạn”. Trong cuộc sống hiện thực, chúng ta không thể khống chế cảnh ngộ của bản thân, nhưng lại có thể khống chế tâm thái của mình; chúng ta không thể thay đổi người khác, nhưng lại có thể thay đổi chính mình....
Hiếu thảo với cha mẹ Là đi thưa về chào Giúp mẹ chăm em bé Đỡ cha lo cho mình Hiếu thảo với cha mẹ Biết mến bạn, kính thầy...
Vô vi có thể gọi là danh từ gói (thể hiện) tất cả bộ sách Đạo Đức Kinh của Lão Tử. Vô vi bao quát tất cả mọi đề tài đã được giải rõ trong tám mươi mốt chương sách: không có chương nào là không có....
“Buổi chiều chợt nhớ Cố nhân….” Tôi mạo muội mượn một câu trong bài hát “Hoài cảm” của nhạc sĩ Cung Tiến mở đầu câu chuyện tình thời trai trẻ, tuy chỉ thoáng qua nhưng đầy cảm động, không thể nào quên dù sau nửa thế kỷ....
Khi tôi còn nhỏ, mẹ dạy rằng cần phải uốn lưỡi bảy lần trước khi nói; phải dành những lời tốt đẹp cho nhau, để con người được gần nhau hơn, vừa ý nhau hơn. Lớn lên, chăm đọc hơn, tôi biết đến nhiều câu ca dao nói về tài ăn nói, rồi nhắc nhở nhau khi nói phải lựa lời, cân nhắc ý tứ,...
Những bông hoa dại bao giờ cũng là bông hoa dũng cảm nhất, thành thật nhất, nó rạo rực đợi mùa, chẳng phụ thuộc vào ai. Những bông hoa dại thậm chí chẳng cần có tên, nhưng lại luôn hồn nhiên đón nhận bất cứ cái tên nào mà người yêu nó gọi lên thành tiếng....
Theo dấu chân của bậc thầy, và hẳn cũng trải qua rất nhiều công phu tĩnh tọa, lão Đạo Gia họ Trần mới truyền lại được chiêm nghiệm về sống và chết qua bài thơ. Có lẽ ảnh hưởng của chữ Chân là chữ quan trọng nhất trong Đạo Gia, cho nên, cụ Trần có rất nhiều bài thơ với tựa đề dài, cụ thể. Bản thân nó......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!