- Sáng tác mới
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 숙려단행(熟慮斷行 - thục lự đoạn hành). Ở đây, thục - chín, lự - cân nhắc, đoạn - chặt đứt, hành - hành động. Câu này có nghĩa là suy nghĩ kỹ lưỡng rồi hành động dứt khoát...
Em, người em gái xa xôi Cả đời gắn bó ở nơi sương mờ Cắm bản dạy chữ trẻ thơ Cho đàn em nhỏ ngây ngô xứ người Con mình đem gửi cho người Con người nắn nót từng lời dạy răn...
Khoảng trống của bầu trời Lấp bằng những cánh chim Khoảng trống của không gian Lấp đầy bằng thanh sắc Khoảng trống của mặt đất Lấp bằng cỏ và hoa Khoảng trống biển bao la Những cánh buồm sẽ lấp...
Cửa khép lại, xe đi tiếp. Bầu không khí trong xe được phả mùi thơm từ nguyên liệu làm hương chứa trong túi tay nải ni cô vừa mang đi vẫn còn vương vấn mùi hương trầm gần gũi đặc trưng sắc thái Phật chùa. Giọng nói nhẹ nhàng, dáng người thanh nhã, khuôn mặt xinh tươi của ni cô như không có chủ ý gì......
Em chở mùa hè xuống phố Sen thơm ngát một góc đường Em chở mùa hè rực rỡ Phố vui hết cả oi nồng...
Dải mây chiều chợt tím giữa tàng xanh Mắt nắng liêu trai, ảo huyền cánh gió Phượng nhớ ai mà bừng bừng sắc đỏ Tấc lòng hè nhưng nhức nỗi niềm xa....
Chiến tranh đã lùi sâu vào dĩ vãng. Trong phút yên bình hôm nay, không biết có ai, còn ai nhớ lại hay biết được những năm tháng khốc liệt, những đêm mòn chờ đợi với nước mắt, niềm tin, nỗi nhớ thương của những người đàn bà đi qua cuộc chiến....
Một nửa đi rồi còn một nửa Lá vàng rơi ngoài cửa tháng ngày vơi Một nửa anh đi đêm ở lại Một nửa em dư lẹm cả chân trời...
Nếu (If) – là bài thơ nổi tiếng của Rudyard Kipling sáng tác năm 1895, được coi là sự thể hiện thành công về chủ nghĩa khắc kỷ (Stoicism, 스토아 학파), được đánh giá là bài thơ tiếng Anh hay nhất mọi thời đại (do BBC thăm dò dư luận năm 1995)....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 풍비박산(風飛雹散 - phong phi bạc tán). Ở đây, phong - gió, phi - bay, bạc - mưa đá, tán - vỡ nhỏ ra. Câu này có nghĩa là gió mưa làm tan nát mọi thứ....
Từ khi ta yêu nhau Em chợt thành người khác Khi vui cùng náo nức Lúc buồn cùng lặng yên. Hình như mình có duyên Hình như mình mắc nợ...
Mặt trời lấp ló ngọn tre Nêm chen ồn ã chợ quê ngợp người, Chẳng cần loa mõ gọi mời Hồn nhiên tự nhẩm khắc thời hợp tan Không phiên chính, xép chợ làng...
Con về với cánh đồng quê thơm mùi rạ mới Để thấy con đò quẫy chèo khua nước sớm khuya Con về với ruộng đồng sớm nắng chiều mưa Nhớ gánh lúa ngày xưa, trĩu oằn vai mẹ Nhớ suối tóc dài mẹ chở che con từ tấm bé...
Những người đầu tiên có công xây dựng nên một nhà nước được phong là KHAI QUỐC CÔNG THẦN. Những người đầu tiên đóng góp công sức xây dựng một nhà trường thì được gọi là KHAI TRƯỜNG CÔNG THẦN....
Có bao giờ bạn chợt phát hiện ra rằng, khi mất đi hoặc thiếu thứ gì đó bạn sẽ luôn nhớ về nó, nhưng khi có được rồi thì lại dễ dàng coi nhẹ, thậm chí nhìn mà không thấy nó?...
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 좌고우면 (左顧右眄 - tả cố hữu miện). Ở đây, tả - trái, hữu - phải, cố - ngoảnh lại, miện - liếc nhìn. Câu này có nghĩa là ngoảnh bên trái liếc bên phải....
Tuổi thơ tôi lớn lên trong chiến tranh và nghèo khó thiếu thốn đủ bề, nỗi vất vả lo toan hằn lên khuôn mặt của những bậc mẹ cha ngày đó với nỗi lo cơm cháo hàng ngày quyển sách cái bút để con cái không thất học đến những việc vá vội manh áo quần sờn rách khi mà chưa thể may cho con một bộ đồ mới....
Chiều tà nghé vẫn mải chơi Triền đê thoải dốc lõm lồi mấp mô Lát rồi, bóng tối xóa mờ lối đi, nghé có nhận ra đường về?...
Nhớ câu giã bạn anh tìm về nơi ấy Về lại hội Lim nghe câu hát ân tình Mong được gặp em trong đêm hội quê mình Được nghe em hát, người ơi người ở Anh cứ ngỡ tiếng hát em là mây là gió Vi vút cao, trong trăng sáng đêm rằm...
Thế gian còn ối đàn bà Mà sao chỉ nhớ thiết tha Thị Mầu? Phải chăng vì một miếng trầu Hay vì yếm thắm áo nâu váy sồi Hay vì duyên kiếp Mầu ơi...! Để ta mắc nợ một đời tương tư...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!